Đúng rồi. Giống như Huyền Thiên Chân Thần đã nhìn thấy, lá chắn đại địa phía trước người Vu Nhai đột nhiên đổi thành Lục Thiên Thần Ấn. Theo Hoa Nộ Hải, tấm lá chắn này của Vu Nhai chắn chắc chịu không nổi sự công kích của hắn, đã sắp bị đánh vỡ. Bởi vậy Vu Nhai mới nhanh chóng đổi thành đại ấn này. Tất nhiên, ở trong mắt Hoa Nộ Hải đại ấn này cũng không khác gì tấm lá chắn kia.
Hình như bởi vì đổi đại ấn, tuyến đường đám người Vu Nhai bị đánh bay đi cũng có biến hóa. Đột nhiên đi vòng qua vị trí gần như ở trung tâm đỉnh đầu hắn. Hoa Nộ Hải đang cao hứng đánh, làm sao có thể suy nghĩ được quá nhiều. Hắn lại trực tiếp đánh ra một quyền...
Cũng chính là một quyền này, trong nháy mắt, Huyền Thiên Chân Thần nghĩ đến cảnh tượng trước kia, nghĩ đến trước kia Vu Nhai đã trốn thoát khỏi sát chiêu của hắn thế nào. Phải biết rằng, ban đầu ở nơi khởi nguồn Nguyên Giới chính là Huyền Thiên Chân Thần hắn đã đưa Vu Nhai lên khoảng không cao nhất!
Đã quá muộn. Nếu như Huyền Thiên Chân Thần là Hoa Nộ Hải tất nhiên sẽ không lại phạm phải sai lầm này. Nhưng Hoa Nộ Hải không biết tình huống ban đầu!
Bởi vậy, Hoa Nộ Hải vẫn cười ha ha muốn đuổi theo đại ấn lao lên trên không trung. Nhưng thời điểm hắn nghe thấy Huyền Thiên Chân Thần đột nhiên gầm lên giận dữ, hắn lại đột nhiên sửng sốt một chút. Hắn có chút nghi ngờ nhìn về phía bầu trời, nơi Huyền Thiên Chân Thần đang ép ra...
- Còn suy nghĩ cái gì nữa. Lấy tốc độ nhanh nhất đuổi theo. Đừng để cho Vu Nhai lao lên trên không trung nữa. Mau ép hắn xuống!
Tuy rằng ở đây không phải là bầu trời cuồng bạo như ở nơi khởi nguồn Nguyên Giới, tuy rằng không biết Vu Nhai muốn làm gì, nhưng Huyền Thiên Chân Thần lại theo bản năng cảm thấy nếu để cho Vu Nhai tiếp tục bay lên, sợ rằng sẽ có chuyện xấu xảy ra. Bởi vậy hắn trực tiếp quay về phía Hoa Nộ Hải điên cuồng hét lên.
Nếu không có Ma Thiên Chân Thần ở đây, Huyền Thiên Chân Thần không phải không thể đánh Vu Nhai thành mảnh nhỏ. Ách, hiện tại đám người Vu Nhai đã trực tiếp trốn trong Lục Thiên Thần Ấn. Nếu như chỉ đánh ra một Huyền Thiên Nhất Kiếm, căn bản đừng nghĩ mong phá được một lỗ thủng trên Lục Thiên Thần Ấn.
Hắc, nói không chừng Huyền Thiên Nhất Kiếm còn có thể lại một lần nữa trợ giúp Vu Nhai chạy mất...
Hoa Nộ Hải có phần sững sờ. Hắn có chút nghi ngờ.
Vì sao Huyền Thiên Chân Thần lại đột nhiên nóng nảy như vậy. Mặc dù đánh Vu Nhai bay về phía trên không trung, hắn cũng sẽ ngừng lại đồng thời rơi xuống. Lấy lực lượng Thần Hoàng của mình còn đuổi không kịp hắn hay sao?
Nhưng nếu như Huyền Thiên Chân Thần nói như vậy, hắn chỉ có thể thi hành.
Nhưng ngay thời điểm hắn đang nghi ngờ, ngay khi hắn ngẩng đầu nhìn lên trên, sắc mặt hắn lại đột nhiên trở nên có chút cổ quái. Bởi vì đại ấn bị hắn đánh bay vào trong không trung, đột nhiên lại biến mất không nhìn thấy nữa. Vu Nhai giống như người máu, thân hình lộ ra. Ở trên người hắn còn có một thanh trường kiếm màu trắng bạc, đang dẫn theo hắn bay thẳng về phía trước, liều mạng phóng về phía mặt trời...
Hắn chớp chớp mắt. Có chuyện gì xảy ra vậy? Vu Nhai muốn làm gì?
Hoa Nộ Hải lộ ra biểu tình cổ quái không phải vì sợ Vu Nhai sẽ bị chạy mất, mà hắn hoàn toàn không hiểu được Vu Nhai muốn làm gì. Lẽ nào hắn tự cho rằng bay lên trên đó là có thể chạy trốn sao? Phía trên lại Tử Vực Tinh Không, ngay cả Thần Hoàng cũng không dám đi lên đó...
- Tử Vực Tinh Không. Tử Vực Tinh Không, ngay cả Thần Hoàng cũng không dám đi tới...
Đột nhiên Hoa Nộ Hải thì thào tự nói, sau đó mở to hai mắt nhìn. Hắn nghĩ đến chuyện Huyền Thiên Chân Thần vừa đột nhiên gầm lên giận dữ:
- Lẽ nào Vu Nhai muốn mạo hiểm xông lên Tử Vực Tinh Không sao? Trên người hắn có rất nhiều bí mật. Nói không chừng hắn có thể ở lâu trên Tử Vực Tinh Không. Đến lúc đó nói không chừng hắn sẽ thật sự chạy thoát.
Tử Vực Tinh Không: Đó là do các cao thủ trên đại lục Thần Huyền cùng gọi. Trong không trung, ở nơi cao nhất không có nguyên tố, không có không khí, không có mây, có chỉ là sao đầy trời, còn có các loại hiện tượng thiên văn khủng khiếp và quỷ dị...
Nghĩ tới đây, Hoa Nộ Hải vừa sợ vừa giận. Hắn thật sự bị Vu Nhai tính kế?
Bất kể thế nào, hắn tuyệt đối không thể để cho Vu Nhai tới gần Tử Vực Tinh Không. Không quan tâm hắn có phải thật sự bị Vu Nhai tính kế hay không, hắn cũng không thể mạo hiểm. Nhìn phản ứng của Huyền Thiên Chân Thần hiện tại, hắn đã biết. Hắn không dám chậm trễ nữa, vội vàng tăng tốc độ tới mức mức nhanh nhất, điên cuồng đuổi theo.
- Làm sao bây giờ?
Các cao thủ đế quốc Huyền Binh rõ ràng cũng nghĩ đến Tử Vực Tinh Không. Bọn họ hai mặt nhìn nhau, sau đó mỗi người lại nhìn về phía vị chủ sự Thần Vương kia.
Thần Vương này trầm mặc một hồi, sau đó nói:
- Bay lên theo. Sau khi tới cực hạn của chúng ta thì dừng lại. Vẫn phong tỏa tuyến đường Vu Nhai có khả năng từ đi trừ trên xuống để trốn chạy. Hiện tại thân thể Vu Nhai đã trọng thương. Chỉ cần hắn dám xuống, tuyệt đối trốn không thoát.
Tiếng nói vừa dứt, hắn dẫn đầu xông lên trên. Sau đó các cao thủ khác cũng theo lên. Từ điểm này đã hoàn toàn có thể thấy được quyết tâm của Huyền Binh Đại Đế. Lần này thật sự không giết Vu Nhai tuyệt đối không bỏ qua...
- Phía trên sẽ là thế nào?
Bị Thôn Thiên Kiếm điên cuồng kéo lên trên, Vu Nhai không nhịn được suy nghĩ. Vết thương trên người vẫn mơ hồ làm hắn đau đớn. Hiện tại hắn chỉ có thể sử dụng chút huyền khí còn sót lại không bao nhiêu, không ngừng làm dịu toàn thân. Đương nhiên, vừa rồi hắn cũng sử dụng không ít tiên dược chữa thương. Đáng tiếc lấy thực lực của hắn trước mắt, lúc này cái gọi là tiên dược cũng không có tác dụng quá lớn. Bởi vì thân thể hắn đã là thân thể Thần Vương. Phần lớn đan dược Tư Mã Tường cho hắn đều chỉ có thể dùng đến cấp Thần Tướng mà thôi. Có quỷ mới biết hắn lại có thể đạt được tới Thần Vương. Lại nói, Tư Mã Tường có thể điều chế ra đan dược phù hợp với cấp Thần Vương hay không cũng không thể nói được.
Còn nữa, trước đó tuy rằng hắn trốn ở phía sau lá chắn đại địa, nhưng lực lượng Thần Hoàng vẫn khiến hắn chấn động biến thành trọng thương. Xương cốt toàn thân cũng không biết đã bị gãy mấy cái. Tình trạng của hắn hiện tại có thể nói là không tốt lắm. Đặc biệt không tốt.
Nhưng muốn mạng sống, muốn đám người Thủy Tinh thậm chí là đám người của nghiệp đoàn võ học trước đây ở trong Huyền Binh Điển còn sống, vậy hắn chỉ có thể dốc toàn lực, nghĩ cách trốn thoát khỏi lòng bàn tay của Thần Hoàng.
Hiện nay mà nói, hắn cũng chỉ có con đường Tử Vực Tinh Không này mà thôi.
Đúng vậy, Tử Vực Tinh Không chính là nơi linh quang hắn phát sáng lúc trước.
Phía trước có Thần Hoàng công kích. Xung quanh có các cao thủ đế quốc Huyền Binh đang phong tỏa, có thể nói Vu Nhai gần như đã đến mức sơn cùng thủy tận, căn bản không có chỗ nào có thể trốn.
Nhưng hắn không có một chỗ nào có thể trốn được. Hắn cũng không còn sức lực để chiến đấu. Chỉ có điều hắn vẫn cảm giác được, hắn vẫn có biện pháp.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK