SMãi lúc này nhiều người chợt nhận ra bọn họ mong đợi Vu Nhai trở thành vua bách tộc.
Có lẽ vì tâm tình này khiến các trưởng lão thần giai không muốn nói chuyện, bọn họ mong Vu Nhai đang đùa với mình. Có khi nào Vu Nhai toát ra khí thế bá vương, bỗng chốc vọt lên đỉnh Thánh binh sư?
Tiếc rằng bọn họ đợi một lúc lâu nhưng không thấy gì.
- Ha ha ha ha ha ha! Đặc sắc, đúng là đặc sắc. Ta đều phải thừa nhận Vu Nhai huynh đệ là thiên tài, trước sau không người tới. Nhưng Vu Nhai huynh đệ vẫn chỉ là Thánh binh sư bát đoạn, chắc ngươi sẽ không cho rằng thực lực Thánh binh sư bát đoạn có thể trở thành vua bách tộc đi? Buồn cười.
Bố Ân Đặc thở phào nhẹ nhõm, quả nhiên như trưởng lão thần giai đã nói, Vu Nhai không đến đỉnh Thánh binh sư.
Tức là giấc mơ vua bách tộc của Vu Nhai đã vỡ, Bố Ân Đặc hớn hở mỉa mai hắn. Lời Bố Ân Đặc nói khiến nhiều người thảo luận, tình hình trở nên rối loạn nhưng rất nhanh yên lặng lại. Ánh mắt mọi người liếc qua liếc lại giữa các trưởng lão thần giai và Vu Nhai. Tiếp theo sẽ ra sao? Định làm gì đây?
Vu Nhai không nói chuyện, hắn bước lên vài bước.
Người phe Bắc Đẩu hành tỉnh, Tinh Linh tộc, chủng tộc cuồng nhiệt với Cổ Ma tộc đều tụ tập sau lưng Vu Nhai. Trong phút chốc tạo ra khí thế Vu Nhai như Cổ Ma đại đế thật sự.
Người bách tộc cứng lại, có vẻ lằn ranh có thể phá vỡ, có lẽ thánh binh sư bát đoạn cũng không yếu.
Nhìn đến đây người như Bố Ân Đặc chợt nhận ra vấn đề, trở nên căng thẳng, sợ các trưởng lão thần giai nhún nhường lùi bước.
Bố Ân Đặc nói:
- Các thần trưởng lão, Vu Nhai vốn không đủ . . . A!
Bố Ân Đặc chưa kịp nói xong đã rú lên.
Vu Nhai vươn tay hướng Bố Ân Đặc, gã bị trúng một đấm.
Vu Nhai nói:
- Ồn ào, thứ rác rưởi bán tộc cầu vinh nhà ngươi có quyền lên tiếng sao?
Cường giả thần giai Kim Chuy đại bộ lạc không thể nào nhìn Bố Ân Đặc bị đánh, hùng hổ bước ra, biểu tình dữ tợn trừng Vu Nhai:
- Tiểu tử muốn chết sao? Bố Ân Đặc không có thể nói chuyện, không biết ta có thể nói hay không?
Cường giả thần giai Kim Chuy đại bộ lạc thầm mừng, mới rồi gã không tìm được cái cớ nào xuống tay với tiểu bối này, giờ thì đã có.
Vu Nhai lạnh lùng nói:
Nghe lời này mọi người đánh dấu hỏi. Chẳng lẽ họ Vu cho rằng bây giờ các trưởng lão thần giai còn muốn đầu phục vào hắn sao? Vu Nhai có thể ra lệnh cho các trưởng lão thần giai? Tiểu tử này tự phụ quá.
- Đương nhiên có thể, nếu trưởng lão thần giai khác cho ngươi nói.
- Là sao?
Trong khi đám người Đan Đạo Hùng thầm thắc mắc, Vu Nhai mở miệng nói:
- Các thần trưởng lão, chẳng lẽ các ngươi không phát hiện hơi thở Cổ Duệ chi dân đang áp sát sao?
Trong phút chốc vô số trưởng lão thần giai vẻ mặt ngu ngơ, rồi biến sắc mặt, linh giác nhanh chóng quét ra ngoài.
Cường giả thần giai Kim Chuy đại bộ lạc không tin, không phát ra linh giác mà mria mai Vu Nhai:
- Thần giai chúng ta còn không phát hiện ra hơi thở Cổ Duệ chi dân, chỉ bằng vào ngươi . . .
Cường giả thần giai Kim Chuy đại bộ lạc chưa nói xong các trưởng lão thần giai thi nhau hét lên:
Nghe các trưởng lão thần giai kinh kêu, đám người ngạc nhiên nhìn Vu Nhai ở trên cao. Chuyện gì đây? Các trưởng lão thần giai không phát hiện ra nhưng Vu Nhai là Thánh binh sư bát đoạn lại nhận ra Cổ Duệ chi dân?
- Quả nhiên có cao thủ Cổ Duệ chi dân đến, rất nhanh!
- Chỉ có một người, chúng ta cảm giác sai sao?
- Ta cũng cảm nhận có một người đang nhanh chóng áp sát chúng ta!
Mọi người không biết thực lực của Vu Nhai chưa bao giờ theo khuôn cảnh giới, hắn thích khiêu chiến vượt cấp. Đám người không hay rằng nếu không phải vì đột nhiên phát hiện có Cổ Duệ chi dân đến gần, Vu Nhai còn định kiếm một cường giả đánh thử để chứng minh tuy cảnh giới của hắn là Thánh binh sư bát đoạn nhưng sở hữu thực lực vượt qua cảnh giới này.
Vu Nhai biết rõ cảnh giới Thánh binh sư bát đoạn rất khó khiến bách tộc thần phục.
Vì chỉ có một Cổ Duệ chi dân nên đám người bách tộc không lo lắng, tập trung chú ý đến Vu Nhai nhiều hơn. Trong khi đó ải nhân thần giai Kim Chuy đại bộ lạc cũng thả linh giác ra, mặt gã nóng ran.
Có trưởng lão thần giai cười khẩy nói:
- Chỉ có một cao thủ Cổ Duệ chi dân, xem hơi thở không phải thần giai vậy mà dám một mình đến, đúng là tìm chết.
Đúng vậy, chỗ này có nhiều cao thủ thần giai, một Cổ Duệ chi dân không phải thần giai không đang lọt vào mắt. Lời này cũng nói lên quyết tâm đối kháng Cổ Duệ chi dân của bách tộc.
Một giọng nói âm u bỗng vang lên:
- Vậy sao? Các ngươi xác định ta là tới tìm cái chết? Bách tộc đê tiện.
Một bóng đen lặng lẽ xuất hiện trên một cây to chưa ngã, khuôn mặt già nua. Người đến là một lão nhân, trường sam màu đen cổ xưa, mái tóc đen như mực. Lão nhân như hồn ma, nếu không thấy tận mắt thì rất khó cảm nhận sự tồn tại của lão.
Mặt lão nhân âm hiểm như người luôn núp trong bóng tối tính kế ai, mắt toát ra tia coi rẻ.
Khi Vu Nhai nhìn lão nhân này thì mắt hắn bốc cháy sát ý.
Hắc Nguyệt đại quản sự, là người đã mang Tiểu Mỹ đi. Hèn gì khi Vu Nhai cảm giác có Cổ Duệ chi dân đến gần thì thấy quen quen, hắn không ngờ gặp Hắc Nguyệt đại quản sự vào lúc này.
Vu Nhai siết chặt nắm đấm, nhưng hắn không hành động. Hắc Nguyệt đại quản sự dám đến một mình chắc chắn là có chỗ dựa.
Trưởng lão thần giai Nham Linh tộc cười khẩy nói:
- Ngươi chỉ có thực lực chuẩn thần giai, đến trước mặt chúng ta không tìm chết thì là gì?
Trưởng lão thần giai Nham Linh tộc bước ra mấy bước, áp lực thần giai ập vào mặt Hắc Nguyệt đại quản sự. Trưởng lão thần giai Nham Linh tộc bất chấp nghĩ nhiều, bách tộc chắc chắn sẽ không lại đầu phục Cổ Duệ chi dân, Hắc Nguyệt đại quản sự đến vậy cứ giết đi. Cùng lắm thì đi tìm nhân loại bình thường, đường lui Cổ Duệ chi dân không nằm trong lựa chọn.
Vu Nhai quậy một trận khiến nhiều bách tộc có cùng suy nghĩ như trưởng lão thần giai Nham Linh tộc. Tức là nếu vào đường cùng thỉ đầu vào nhân loại bình thường, Huyền Binh đế quốc hay Ma Pháp đế quốc đều được. Hết cách, ai kêu bách tộc chém chết ba thần giai Cổ Duệ chi dân?
Hơn nữa thái độ của Cổ Duệ chi dân đối với bách tộc không tốt như nhân loại bình thường.
Nhiều người đầu phục Cổ Duệ chi dân không phải vì các điều kiện bọn họ hứa hẹn mà là sợ hãi. Bọn họ sợ Cổ Duệ chi dân quá cường đại chinh phục Thần Huyền đại lục, khi đó tất cả phải chết, nên mới đầu vào Cổ Duệ chi dân.
Nhưng nhân loại bình thường cũng có điểm tệ, đó là bọn họ thích tính kế, có khi nói một chưa chắc đúng là một, cong cong quấn quấn, kiểu như người bị bán còn đếm tiền giúp. Giống như một chuỗi kế hoạch của Vu Nhai, mãi đến bây giờ dù biết rõ hắn tính kế bách tộc nhưng không nổi lên phản cảm được, thậm chí cho hắn cơ hội trở thành vua bách tộc.
Đây không phải đếm tiền giúp Vu Nhai thì là gì?Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK