Dã nhân kia thoáng nhún người nhảy lên, lập tức ngồi xuống trên lưng Khu Phong Thứu. Khu Phong Thứu lại kêu dài một tiếng. Có thể cảm nhận được Khu Phong Thứu đang hưng phấn. Mà phía sau tất nhiên lại là rất nhiều tiếng rít gào. Đáng tiếc bọn chúng chỉ có thể nhìn theo nhân loại đáng chết kia dần dần đi xa.
Chậm rãi, các ma thú lại trở về dãy núi sương mù, dần dần tản đi. U Linh Thú đáng thương lúc này mới lén lén lút lút từ xa đi ra. Sau khi xác định không còn có thứ gì đáng sợ nữa, chúng mới tiếp tục cuộc sống U Linh Thú khô khan vô vị của mình.
- Tiểu Thúy, đi. Trước hết đi tắm, thay quần áo, những chuyện khác nói sau.
Dã nhân kia dĩ nhiên chính là Vu Nhai. Thời hạn ba tháng cuối cùng đã tới. Không, nói chính xác là đã quá nửa tháng. Ai bảo trong dãy núi sương mù không có quan niệm thời gian. Được rồi, thật ra hắn rèn luyện có chút tẩu hỏa nhập ma. Đám ma thú đuổi giết hắn trước đó chính là kiệt tác.
Trong lòng Vu Nhai có chút nén nhịn, luôn muốn trở nên mạnh mẽ. Linh Binh Sư tu luyện càng ngày càng khó khăn. Muốn tiến bộ, chỉ ngồi tu luyện là không có ích lợi gì. Chiến đấu trong sinh tử mới là căn bản. Muốn dung hợp tuyệt kỹ cũng không phải chỉ huấn luyện là có thể thành công. Xem qua động tác chủ nhân trước của U Hoang giết người, Vu Nhai biết rõ, tầm quan trọng của việc thuần thục tuyệt kỹ đối với Huyền Binh Giả là thế nào.
Vu Nhai chỉ có thể giết, không ngừng cùng ma thú chiến đấu, không ngừng khiêu chiến vượt cấp.
Đánh được thì đánh, đánh không được lại bỏ chạy...
Kết quả Vu Nhai gặp bi kịch, chạy hơi nhiều. Khi hắn không cẩn thận gặp phải ma thú lục giai, thời điểm lại chuẩn bị chạy trốn mới phát hiện toàn bộ ma thú xung quanh đều có thù oán với hắn. Ma thú lục giai phía sau lại thật đáng sợ. Kết quả hắn chỉ có thể kiên trì đi qua lãnh địa của các ma thú lãnh địa. Kết quả là xuất hiện một cảnh tượng vừa nãy. Nếu không tốc độ hắn cũng đủ nhanh, đã sớm chết từ lâu.
Thời hạn ba tháng đã qua. Hắn đã vô tội. Trải qua một tháng rưỡi điên cuồng chém giết, khó chịu trong lòng cũng phát tiết ra gần hết. Hiện tại hắn cần phải trở về. Quá nửa tháng không có tin tức, cũng không biết trong nhà lo lắng thế nào.
Tắm rửa một chút, cởi giáo huyền tinh biển sâu trên người không biết đã trở thành rách nát từ lúc nào, mặc trang phục mới vào. Đây là trang phục Vu Thiên Tuyết đã đưa cho hắn khi hắn mới tiến vào dãy núi sương mù. Hắn vẫn luôn để dành không mặc tới. Hiện tại bộ dạng hắn rất gọn gàng, tóc có hơi dài. Hắn lười chải chuốt, thả tóc ở sau lưng. Hắn lại nhảy lên trên lưng Tiểu Thúy. Rất nhanh, gió đã thổi khô tóc.
- Dãy núi sương mù, không biết còn cất giấu bao nhiêu bí mật.
Vu Nhai nhìn về thế giói tối tăm phía xa kia, thì thào tự nói.
Có lẽ chủ nhân trước của U Hoang, cũng chính là nấm mồ của sư phụ sư mẫu cũng chỉ có thể xem như là phía ngoài mà thôi. Trước đây cho dù là Pháp Thần Điện của đế quốc Ma Pháp cũng chỉ dám ở bên ngoài thiết lập truyền tống trận nhanh chóng thâm nhập, mà không dám xông loạn. Còn có con ma thú đáng sợ kia, hôm nay trong lòng hắn vẫn còn thấy khiếp sợ.
- Đi thôi, quay về tổ Kỳ Binh!
Vu Nhai nhìn một hồi, trong lòng lặng lẽ nghĩ, có lẽ có một ngày nào đó, mình có thể tranh phong cùng con ma thú đáng sợ kia. Có lẽ có thể mạnh mẽ xông vào. Tới khi đó cũng là thời điểm đại lục Thần Huyền mặc ình hoành hành.
- Ngao...
Tiểu Thúy thét dài một tiếng, phóng về phía tổ Kỳ Binh. Trong lòng hắn mơ hồ có chút khẩn trương. Có lẽ Thủy Tinh đã thuyết phục được Đan Đạo Hùng trở lại tổ Kỳ Binh. Tổ Kỳ Binh trải qua ba tháng rưỡi, sẽ lại có biến hóa mới gì?
- A, sao lại yên tĩnh như vậy?
Lấy tốc độ của Tiểu Thúy, thời gian cũng không quá lâu, hắn đã đến tổ Kỳ Binh. Hắn phóng qua Lạc Tinh Thạch. Từ phía xa thấy cảnh sắc của thôn nhỏ Kỳ Binh. Thôn nhỏ Kỳ Binh bởi vì càng ngày càng có nhiều người gia nhập, nên phạm vi đã tăng lên không ít.
Căn nhà gỗ nhỏ của hắn vẫn ở chỗ cũ, vẫn ở phía sau vườn trái cây. Trái cây trong đó không biết đã chín từ lúc nào. Lá rụng xuống, quang cảnh cũng không tính là quá sạch sẽ, nhưng dường như không phải là đã lâu không được quét dọn. Trước thôn nhỏ, cây cối bị đánh đổ ba tháng rưỡi trước đã được dọn sạch, biến thành một cái sân luyện võ cho tổ Kỳ Binh. Tất cả đều lộ vẻ yên lặng. Chỉ có điều sự yên lặng lúc này có chút quỷ dị.
Toàn bộ tổ Kỳ Binh không có lấy nửa người. Nhìn đảo qua một lượt, lá rụng không giống như đã lâu không dọn. Chẳng lẽ lại xảy ra chuyện gì sao?
Vu Nhai cưỡi Khu Phong Thứu lao về phía chợ Động Minh. Hắn phát hiện toàn bộ tiểu đoàn Tinh Binh đều yên lặng một cách đáng sợ. So sánh với lần hắn cùng Dạ Tình từ Cốc Phản Nghịch trở về sợ rằng còn muốn yên lặng hơn. Lẽ nào đế quốc Ma Pháp phát động tổng tiến công, toàn bộ đều phải xuất chinh sao?
- Người nào, dám xông vào cứ điểm Động Minh ta?
Cuối cùng cũng có người sống. Vu Nhai thở hắt ra một hơi, nhìn nhóm đội tuần tra đang phí ngựa tới, hỏi:
- Chào các chiến sĩ, ta là Vu Nhai của tổ Kỳ Binh. Xin hỏi tiểu đoàn Tinh Binh đều đi đâu rồi, xuất chinh sao?
Thật ra chiến sĩ đội tuần tra phi ngựa tới, sau khi nhìn thấy Khu Phong Thứu sắc mặt trở nên cổ quái. Sau khi nghe được Vu Nhai báo danh ra, vẻ mặt bọn họ lại càng cổ quái hơn.
Không ngờ gia hỏa trong truyền thuyết lại từ trong dãy núi sương mù đi ra, còn trở nên anh tuấn tiêu sai như vậy?
Xem ra Huyền Điện Thánh Hội sẽ càng thú vị hơn. Đáng tiếc lại ép chúng ta phải ở chỗ này làm người hầu. Đừng nói là tham gia, ngay cả một chút náo nhiệt cũng chưa từng nhìn thấy. Bọn họ liếc mắt nhìn nhau nói:
- Hóa ra là chiến hữu Vu Nhai. Gần đây cũng không có chiến sự gì. Nửa tháng trước chiến sĩ hai doanh của tiểu đoàn Tinh Binh chúng ta cuối cùng đã từ trên chiến trường trở về. Hiện tại bọn họ đều đến Bắc Đấu Thành tham gia Huyền Điện Thánh Hội!
- Huyền Điện Thánh Hội cái gì?
Vu Nhai có phần sững sờ. Tiểu đoàn Tinh Binh từ chiến trường lui về, hắn thật ra đã rõ. Trước không phải nói hai doanh Tham Lang và Vũ Khúc đều được binh phòng đại nhân dẫn ra chiến trường rèn luyện sao? Phía sau khẳng định mỗi doanh đều sẽ có cơ hội ngang nhau.
- Cái này, trong lúc nhất thời cũng không nói rõ được. Chúng ta cũng không hiểu lắm. Chúng ta đều chỉ có thực lực Chưởng Binh Sư, căn bản không được tham gia. Nhưng thật ra chiến hữu Vu Nhai khẳng định có thể tham gia.
Các chiến sĩ đội tuần tra liếc mắt nhìn nhau, cười khổ nói:
- Chúng ta chỉ biết là Huyền Thần Điện tổ chức một lần Thánh Hội. Các Huyền Binh giả ngoài Tướng Binh Sư đều sẽ tham gia. Nghe nói là Thánh Hội của toàn đế quốc Huyền Binh!
Trong mắt Vu Nhai lóe lên tinh quang. Thánh Hội của toàn đế quốc Huyền Binh, Huyền Thần Điện?
Vu Nhai đương nhiên cũng biết Huyền Thần Điện là cái gì. Hắn không thể không biết. Nếu thật sự không biết sẽ bị người ta tưởng người do đế quốc Ma Pháp phái tới.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK