Mục lục
Triệu Hoán Thần Binh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu để cho lão đầu Mê Thành biết hắn có thể từ bên trong đi ra, không chừng sẽ phát sinh chuyện gì đó.
Lão đầu Mê Thành vẫn rất hồ nghi, nhưng hình như lại cảm thấy rất hợp lý. Cho dù là lão, khi không có kiếm bài tiến vào Minh Huyễn Cổ Lâm cũng rất khó đi ra. Dến bây giờ lão cũng chưa từng tìm hiểu về ảo thuật. Lão lại nói:
  • Ta nghĩ có thể tin được ngươi. Độc Cô Chiến Phong làm sao vậy? Ngươi thật sự không là con hắn sao? Trước đây, khi ta nhắc tới Độc Cô Chiến Phong, sao tiểu tử ngươi lại không phủ nhận?
  • Độc Cô Chiến Phong quá trâu bò. Nếu lão chủ động nói ra, ta không từ từ lợi dụng tên của hắn sao được? Nói cách khác, lão chiêu đãi ta rượu ngon thế nào?
Vu Nhai chớp nháy mắt nói.
Lão đầu Mê Thành nghe được chuyện rượu ngon thiếu chút nữa thì bóp chết Vu Nhai. Chỉ có điều tạm thời không phải là thời điểm nói những điều này.
- Tiểu tử, ngươi thực sự còn vô lại hơn cả gia hỏa Độc Cô Thanh Hải nữa.
Lão đầu Mê Thành thở hổn hển vài cái sau đó nói:
  • Thôi đi. Đi theo ta đi. Nhù văn của ngươi ta đã hiểu. Chỉ có điều cũng không thiếu vấn đề.
  • Chờ một chút. Chuyện nơi đây hẳn nên xử lý trước đã chứ?
Vu Nhai nói.
- Xử lý, xử lý thì có ích lợi gì?
Lão đầu Mê Thành ngay cả nghiên cứu xem Vu Nhai có đúng là ở Minh Huyễn Cổ Lâm đi ra hay không, có đúng là con trai của Độc Cô Chiến Phong hay không còn không có hứng thú, vậy làm sao hứng thú với chuyện ầm ĩ trong thôn này?
- Trong thôn có người cấu kết Dị Ma Nhân. Còn có người muốn giết chết ta. Lão nói ta có nên xử lý hay không?
Vu Nhai lạnh lùng nói. Đối với người muốn động thủ với mình, Vu Nhai tuyệt đối sẽ không nương tay.
- Cái gì, lại có người cấu kết với Dị Ma Nhân. Bọn họ làm vậy là muốn... Ta hiểu rồi. Bọn họ làm vậy là muốn đối phó với ta sao? Lại có người muốn đối phó ta. Đáng chết!
Lão đầu Mê Thành là một lão gian tà giảo hoạt, trong nháy mắt đã nghĩ thông suốt. Trước đó không phải nói mục đích Dị Ma Nhân muốn giết chết nhân loại là vì đánh Mê Thành, do đó lại tiến vào Minh Huyễn Cổ Lâm tìm được Vu Nhai sao? Mục đích nhân loại cấu kết với bọn họ, tất nhiên là để rời khỏi Thiên Tội Uyên. Mục tiêu tất nhiên cũng là Mê Thành.
Nghĩ thông suốt điểm ấy, lão đầu Mê Thành biến sắc, vẻ mặt vô cùng thâm trầm:
  • Là ai cấu kết với Dị Ma Nhân muốn đối phó với ta? Là các ngươi sao? Đám tội nhân các ngươi không ở trong nghĩa địa Thiên Tội chạy tới nơi này làm gì?
  • Lão đầu Mê Thành, đừng đổ oan người tốt. Bọn họ chỉ muốn mưu đồ cái mặt nạ lão đưa cho ta mà thôi.
Vu Nhai mỉm cười, sau đó đưa ngón tay chỉ về phía tam trưởng lão và Độc Cô Tề:
  • Người thật sự cấu kết với Dị Ma Nhân chính là bọn họ!
  • Ngươi ngậm máu phun người. Ta làm sao có thể cấu kết với Dị Ma Nhân?
Mặt tam trưởng lão điên cuồng biến đổi nói.
Liên tiếp chuyện xảy ra khiến Vu Nhai làm kế hoạch ban đầu bị phá bỏ không còn một mảnh. Khi nghe được hắn là con trai của Độc Cô Chiến Phong, tim tam trưởng lão thiếu chút nữa thì nhảy ra ngoài. Khi nghe hắn không phải là con trai của Độc Cô Chiến Phong lại thả lỏng, nhưng bây giờ lại nâng lên.
Vu Nhai cười không nói, mà nhìn về phía lão đầu Mê Thành.
- Nhìn ta làm gì? Nếu như hắn cấu kết với Dị Ma Nhân, vậy còn chưa động thủ? Chẳng lẽ còn muốn bộ xương già này cả ta hỗ trợ sao?
Lão đầu Mê Thành đảo mắt, không để ý tới lời giải thích của tam trưởng lão, trực tiếp nói với Vu Nhai.
- Đã như vậy, ta đây không khách khí.
Vu Nhai nói xong, trực tiếp giơ kiếm xông về phía tam trưởng lão. Thôn trưởng há hốc mồm, lại bị lão đầu Mê Thành ngăn lại, cười lạnh nói:
  • Ta cũng không biết hắn có đúng là nhân loại cấu kết với Dị Ma Nhân hay không. Ta chỉ biết hắn là kẻ địch của tiểu tử Vu Nhai. Hiện tại ta muốn cầu cạnh hắn, cho nên ta để hắn trực tiếp ra tay. Không quan tâm có chứng cứ hay không, coi như này hai ông cháu nhân loại này cấu kết với Dị Ma Nhân đi.
  • Ách, tiền bối Mê Thành, không chứng cứ tiền bối sao có thể tùy tiện ra tay?
Có trưởng lão kêu lên.
- Độc Cô gia giết người cần chứng cứ sao?
Lão đầu Mê Thành lạnh lùng đáp lại nói.
Trong lòng mọi người đều ớn lạnh. Thôn trưởng và đám trưởng lão, cùng mấy tội nhân chấp nhận điều này. Đặc biệt là mấy tội nhân. Vừa rồi còn bá đạo như vậy. Hiện tại, nhìn thấy bộ dạng của lão đầu Mê Thành, bọn họ biết, sau khi tam trưởng lão chết sẽ đến phiên bọn họ.
Cùng lúc đó, người trong thôn còn muốn nói điều gì, nhưng đối mặt với sự cường thế của lão đầu Mê Thành, bọn họ nói không nên lời.
- Gia gia...
Vu Nhai trực tiếp "Dẫn động" lực lượng Minh Huyễn Cổ Lâm, căn bản không mất bao nhiêu thời gian, một kiếm đâm trúng tam trưởng lão. Dừng quên, Vu Nhai dưới tình huống không "Dẫn động", còn có thể cùng chuẩn tướng Dị Ma Nhân chu toàn. Vị tam trưởng lão này, nhìn như Hoàng Binh Sư đỉnh phong, trên thực tế thực lực cũng không mạnh mẽ. Nhân loại sinh trưởng ở dưới Thiên Tội Uyên có thể cường đại tới mức nào?
Nhìn Vu Nhai giết chết gia gia của mình, Độc Cô Tề không nhịn được la hoảng lên.
  • Không cần, không cần. Ta nói, ta cái gì cũng nói. Đúng là chúng ta cấu kết với Dị Ma Nhân. Tất cả đều là chủ ý của gia gia ta. Ta còn nhỏ, ta cái gì cũng không hiểu. Van xin ngươi, tha cho ta một mạng. Cửu Lan Cửu Lan, nàng cứu ta. Xem như nể tình chúng ta từ nhỏ lớn lên cùng nhau, mau cứu ta!
  • Phụt...
Tam trưởng lão vốn chưa chết, chỉ có điều nghe được cháu trai nói xong, trực tiếp phun ra một búng máu, chết không thể chết lại. Nếu như không nói thật có thể còn cứu được. Dù sao hắn quả thực còn trẻ. Nhưng bây giờ hắn chết chắc rồi.
- Ta, ta...
Từ trước đến nay Độc Cô Cửu Lan chưa bao giờ gặp phải tình cảnh như vậy, chân tay luống cuống.
- Nàng có thể cứu ta. Không phải nàng thích hắn sao. Nàng có thể cầu xin hắn!
Độc Cô Tề nhìn về phía Độc Cô Cửu Lan kêu lên, giọng nói run run. Độc Cô Cửu Lan nghe được chữ "Thích" chân tay càng luống cuống.
- Phụt...
Vu Nhai trực tiếp một kiếm xử quyết hắn, chợt nói:
- Xem ra cấu kết không phải chỉ ngày một ngày hai. Nếu không lấy tính sợ chết của hắn, thật không biết làm sao dám cùng các ngươi lẻn vào lãnh địa Dị Ma Nhân. Ta nghi ngờ Tiểu Loan và Tiểu Dịch cũng do hắn đưa qua.
Trong nháy mắt, sắc mặt Độc Cô Cửu Lan đại biến. Không ít người cũng vậy. Nhà ai không có hài tử?
Vu Nhai rút kiếm ra, lắc đầu, căn bản không để ý tới chuyện này.
Ở chỗ này, ngoại trừ lão đầu Mê Thành ra, không có người nào có thể đối phó hắn. Cho dù mấy tội nhân liên thủ, Vu Nhai cũng có thể toàn thân trở ra. Từ đầu đến cuối hắn sẽ không chính thức xem Độc Cô Tề và tam trưởng lão thành kẻ địch.
Đương nhiên, cũng không phải nói tất cả đều nằm trong lòng bàn tay của hắn. Như Độc Cô Chiến Đồng và lão đầu Mê Thành đều khiến hắn không ngờ được. Nhưng kết quả lại không có gì khác nhau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK