- Biết, đa tạ đại nhân. Ta lập tức đi ngay.
Vu Nhai không giả bộ, hắn thật sự sốt ruột, nếu không thì mới rồi hắn đã biểu hiện vui vẻ hơn, điên cuồng hơn. Vu Nhai muốn ra khỏi Huyền Binh bảo các sẽ nhận được tin ngay, giờ đã biết thì vội vàng kêu Tiểu Thúy, vừa từ biệt mọi người vừa chạy đi. Có lẽ vội vàng thế này bớt lưu luyến, bớt đau buồn vì chia tay.
Nhưng cảm giác này vẫn khiến người cực kỳ khó chịu, may mắn đêm hôm qua đã tổ chức tiệc từ biệt, chuyện nên nói đều nói hết.
- Phải rồi Diệp điện chủ, lúc trước người có nói nếu ta được đệ nhất sẽ tặng ột trọng bảo . . . A, cứ xem như ta chưa nói gì hết.
Vu Nhai chưa dứt lời thì cảm nhận được sát khí từ thiên binh sư, thậm chí là thánh binh sư. Vu Nhai vội mím môi, nên biết một vừa hai phải. Tiếc nuối là vụt mất một trọng bảo, nếu biết sớm Vu Nhai đã đòi từ đêm hôm qua.
Vu Nhai lao ra ngoài Huyền Bảo Lâu, giọng nói từ xa vọng lại:
Vu Nhai nói vậy là lễ phép, không thể nào không chừa chút mặt mũi cho Thất hoàng tử. Người ta là hoàng tộc Huyền Binh đế quốc, ngươi còn phải sống trên mảnh đất của người ta.
- Nói với Thất hoàng tử giùm ta là ta rất nhanh sẽ đi bách tộc loạn địa, nếu việc riêng của ta thuận lợi nhất định sẽ chạy tới ma pháp đế quốc hội hợp với Phong Doanh.
- Dù ta đây không phải kỵ sĩ chính thức không lọt vào mắt xanh của Thất hoàng tử nhưng ta nhất định sẽ chạy đến!
Vu Nhai khá tò mò về ma pháp đế quốc, nếu không phải quá nhiều chuyện phải làm chắc chắn hắn sẽ đi cùng Thất hoàng tử. Hì hì, đã lâu không gặp công chúa Nguyệt Lâm Sa.
Vu Nhai nói câu cuối ý là ta không phải kỵ sĩ chính thức, ta rất tự ti, cho rằng ngươi sẽ không chọn ta đi ma pháp đế quốc nên ta mới đi trước. Vu Nhai nói câu này khiến Thất hoàng tử giữ thể diện, ngoài ra không có ý nghĩa gì khác. Mọi người ngầm hiểu sự thật là được.
Ra khỏi Huyền Bảo Lâu, Vu Nhai cưỡi Tiểu Thúy bay hướng Kiếm vực hành tỉnh. Vu Nhai vỗ Tiểu Thúy, tiếp theo nó sẽ rất vất vả, bay vạn dặm chỉ vì trọng bảo. Xoẹt một tiếng, Tiểu Thúy lao ra khỏi phạm vi Huyền Thần điện.
Đang lúc Vu Nhai kiên quyết ra đi thì nghe sau lưng có thanh âm quen thuộc:
- Tiểu tử, chờ ta một chút!
Vu Nhai ngoái đầu nhìn, là Tư Mã Tường tóc bạc, suýt quên lão già thích khoe mẽ này.
* * *
Nhìn theo Vu Nhai rời đi, đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu thở phào nhẹ nhõm, chợt nghĩ đến một chuyện.
Đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu hỏi Diệp điện chủ:
- Phải rồi, điện chủ mới nói Huyền lão là sao?
Khóe môi Huyền Thần điện chủ co giật nói:
- Vì tiểu tử này nên Huyền lão đột phá có sai lầm, đừng quên Huyền lão và các huyền binh trong Huyền Binh bảo các có liên kết tinh thần.
Mặt đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu vặn vẹo rất muốn hộc máu, gã lại nghĩ ra một điều:
Diệp điện chủ cười khổ nói:
- Không đúng, điện chủ, Vu Nhai dung hợp một tấm thuẫn rách nát không có binh linh gì, tấm thuẫn không kết nối tinh thần với tấm thuẫn này mới đúng.
- Vấn đề ở chỗ tấm thuẫn không có binh linh này đây.
- Nếu là thứ khác thì thôi, Huyền lão không quan tâm nhiều, thậm chí có thể liên lạc với huyền binh đang bị dung hợp ở cự ly xa nhìn xem có chuyện gì, tại sao chấp nhận dung hợp. Vấn đề là tấm thuẫn không có binh linh lại bị người dung hợp, nhiều binh linh tò mò nhìn, dùng ý thức báo cáo với Huyền lão. Vô số ý thức binh linh chen chúc nhau nên Huyền lão . . .
Lúc trước khi Vu Nhai giết hai thiên binh sư người im lặng, người âm trầm, lẻn vào Huyền Binh bảo các đã dung hợp với Đại Địa chi thuẫn. Khi đó Vu Nhai dùng Luân Chuyển Thần Ấn phong tự quyết phong lại hơi thở linh hồn nhân loại của mình, các binh linh đang ngủ say, cộng với Đại Địa chi thuẫn không có binh linh tồn tại nên không ai phát hiện ra. Hôm nay Huyền Thần điện thưởng ọi người nên phải đánh thức các binh linh. Vu Nhai quang minh chính đại làm bộ dung hợp, các binh linh thấy rõ ràng.
- Huyền lão co sao không?
Vẻ mặt Huyền Thần điện chủ nghẹn họng nói:
- Huyền lão đang trong phút quan trọng, đột phá cơ hồ là kiếm củi ba năm thiêu một giờ. Các trưởng lão khác bị thương nhẹ, may mắn cuối cùng còn bù đắp được, không thì . . .
Không thì các trưởng lão sẽ xông ra đập chết Vu Nhai.
Nhiều người oán thầm, bao gồm đại nhân vật đứng đầu Huyền Bảo Lâu:
- Tại sao? Sao không kiếm củi ba năm thiêu một giờ thì bỏ qua?
Yến đại nhân, Hạng giáo quan, kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu thì thở phào nhẹ nhõm.
Tóm lại là ôn thần Vu Nhai đã biến mất.
Diệp điện chủ rất vui mừng, may mắn không kiên quyết phá danh hiệu kỵ sĩ chính thức cho Vu Nhai, lão không muốn có dính dáng gì với hắn. Bây giờ ngẫm lại thật bứt rứt, nếu không liên quan gì thì Huyền Thần điện trả giá nhiều cho Vu Nhai đến thế nhưng không được báo đáp lại chút nào sao?
Nhìn Vu Nhai và khu phong thứu bay xa, kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu từ Huyền Binh bảo các chạy theo ra ngoài trong lòng khó chịu.
Độc Cô Cửu Tà lên tiếng:
- Chúng ta cũng về đi.
Kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu quay về ký túc xá ngoại điện của mình.
Điều tiếp theo kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu phải làm là chờ hai ngày sau mở hội nghị Thất hoàng tử đi ma pháp đế quốc.
Hai ngày qua nhanh, đế đô không vì chuyện thánh hội mà xôn xao nhiều. Dư âm Vu Nhai khẩu chiến với ma pháp sư cường đại nhất giảm bớt, đặc biệt bị một chuyện đọng đất đè ép xuống, đó là Nhị hoàng tử, Thất hoàng tử đi sứ ma pháp đế quốc. Mới đầu chỉ là tin vỉa hè, sau đó hoàng gia chính thức tuyên bố, còn dán tuyên bố quá trình cụ thể. Đế đô sôi trào, có người chửi thề, có kẻ tò mò.
Tóm lại phố lớn ngõ nhỏ cơ hồ bàn tán râm ran.
- Thật sự phải đi ma pháp đế quốc.
Đã là ngày thứ năm từ khi kết thúc thánh hội, cũng là hai ngày sau mở hội nghị Thất hoàng tử đi ma pháp đế quốc. Trước cửa thành lớn đế đô đối diện ma pháp đế quốc canh gác nghiêm ngặt, vô số binh sĩ xếp hàng bên các con đường. Các dân chúng đứng sau lưng binh sĩ nhìn chuyện lúc trước bọn họ chưa từng tưởng tượng ra, lòng chỉ có một suy nghĩ thật sự phải đi sứ.
Trong mắt các dân chúng chỉ có đường cái cửa cung rộng rãi. Ngay giữa đường cái cửa cung có một đội người, còn có hai hoàng tử mặc áo vàng đi trước đội kỵ sĩ.
- Đi sứ ma pháp đế quốc là vì có nguyên nhân rất quan trọng, liên quan vấn đề từ thời viễn cổ. Nhưng dù vì lý do gì sẽ không làm yếu đi uy nghiêm đế quốc của ta. Trẫm có thể bảo đảm với mọi người rằn chuyến đi này Huyền Binh đế quốc ngẩng cao đầu đi cũng sẽ ngẩng đầu quay về. Lão nhị, lão thất, các ngươi nghe rõ chưa? Có làm được không? Có dám bảo đảm trước mặt mọi người không?
Đúng vậy, đi sứ ma pháp đế quốc đã là chuyện không thể thay đổi. Với Nhị hoàng tử, Thất hoàng tử dẫn đầu sứ đoàn Huyền Binh đế quốc đứng trước cửa thành đế đô nhận dân chúng nhìn ngắm, bọn họ sắp xuất phát.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK