Tiểu gia hỏa Nam Nguyên hiện tại đều có tiền như vậy sao?
Nguyên Khí dịch ở đâu ra?
Đương nhiên, then chốt không phải cái này, mà là tiểu tử đối diện y lại muốn đột phá, có nhanh như vậy sao?
Y đã xem qua tư liệu của Tô Vũ, mấy tháng trước mới chỉ là Khai Nguyên tam trọng mà thôi.
"Chẳng lẽ Tô Vũ là Chiến giả tuyệt thế thiên tài... Trước kia bị Vạn Tộc ngữ cho làm trễ nải? Liễu Văn Ngạn hại người quá nặng! Chính mình chỉ là một tên ngụy Văn Minh sư, làm trễ nải thiên tài Chiến giả, cái tên này nên bị kéo ra ngoài đánh chết!"
Lão Tạ mắng thầm trong bụng, có chút buồn bực lại có chút chờ mong... Thật sự có thể thành ư?
Thành, tiểu tử này có thể xếp vào thượng đẳng?
10 điểm công huân không tính là cái gì, chủ yếu là Nam Nguyên bản địa thật sự có thể kiểm tra ra một học viên thượng đẳng ư?
"Má nó... Nếu hắn đạt được xếp loại thượng đẳng, Đại Hạ Chiến Tranh học phủ khẳng định sẽ đến tranh đoạt!"
Sau một khắc, Lão Tạ tóm lấy Tô Vũ, kéo về hướng phòng học cách đó không xa, nghiêm túc khuyên nhủ: "Cẩn thận một chút, ta sẽ hộ pháp cho ngươi, cẩn thận cái gã bên Đại Hạ Chiến Tranh học phủ sẽ tới quấy rối, bọn họ lục đục với nhau rất lớn, không thể để lộ thiên tài. Tên mới rồi lại là kẻ có thù tất báo, một khi biết ngươi muốn đột phá cửu trọng, được xếp vào thượng đẳng, vì 10 điểm công huân, gã khẳng định sẽ tới quấy rối ngươi!"
Tô Vũ sửng sốt nhìn y, "Không đến mức đó đi..."
"Trẻ người non dạ, không biết thói đời hiểm ác!" Lão Tạ trịnh trọng nói: “Không phải ngươi tưởng ai ai cũng đều giống như ta đó chứ? Có vài người có lòng so đo rất mạnh, không thể thấy kẻ khác tốt hơn mình, hận không thể khiến khắp thiên hạ đều là người tầm thường, vừa vặn lại trúng vào cái tên kia! Đại Hạ Chiến Tranh học phủ sớm đã bị những người này phá hủy thanh danh, bất quá ngươi yên tâm, ta ở đây bảo hộ ngươi, ai cũng không dám bắt ngươi!"
Lão Tạ nói vô cùng nghiêm túc, thái độ trịnh trọng, vẻ mặt thành thật: "Tin tưởng ta, ngươi sẽ không có bất luận vấn đề gì! Còn có, không nên thân cận với cái gã khi nãy, cẩn thận gã ám toán ngươi, gã đã là Đằng Không lục trọng, một cỗ ám kình vào cơ thể thì khiếu huyệt của ngươi sẽ bị phế, nhớ là cách xa gã tối thiểu 5 mét, thấy gã liền chạy về bên ta, ta sẽ một mực trông nom gã!"
Tô Vũ nghiêm túc hẳn lên, nhìn chằm chằm lão Tạ, là thật hay giả thế?
Đây chính là hiện trường sát hạch, Đại Hạ Chiến Tranh học phủ không đến mức như vậy chứ?
Vì 10 điểm công huân mà ám toán học viên ưu tú?
Thế thì cũng quá hắc ám rồi đi!
Lão Tạ sợ hắn thật sự hiểu lầm, lại vội ho một tiếng giải thích: "Chỉ mỗi gã ban nãy là thế thôi, Đại Hạ Chiến Tranh học phủ trên tổng thể vẫn được, bất quá cái gã lúc nãy cần cẩn thận, cho nên cứ cách xa gã ra là được."
Cách xa tên kia, không cho gã cơ hội mời chào ngươi!
Dư quang Tô Vũ nhìn về phía lão Tạ, ta còn trẻ, ngươi đừng gạt ta, rốt cuộc ngươi có đang nói thật không?
Các lão sư vì muốn thu nhận học viên, vì tài nguyên mà có thể ra sức bôi đen đối thủ, làm như thế có thích hợp sao?
Giữa người và người không thể chân thành một chút, tín nhiệm lẫn nhau một chút ư?
Tâm Tô Vũ thật mệt mỏi, hắn thật ra là hết sức hoài nghi lời lão Tạ, bất quá... Ta lại không định thi vào Chiến Tranh học phủ, thôi thì tùy các ngươi vậy, miễn ta lấy về được 20 điểm công huân cùng 3 giọt Nguyên Khí dịch ban thưởng là đủ.
...
Lời của Lão Tạ dĩ nhiên Tô Vũ không xem là thật.
Đố kị người tài chắc chắn sẽ có, nhưng sát hạch cao đẳng của một thành thì người từ Đại Hạ Chiến Tranh học phủ dẫu có xấu xa tới đâu hẳn cũng không đến mức độ này, tất nhiên âm thầm bí mật thì cũng khó nói.
Đương nhiên, Tô Vũ cũng không để ý tới.
Hắn chỉ chuyên tâm bắt đầu thu nạp Nguyên Khí dịch, chuẩn bị đột phá.
Hắn cách Khai Nguyên cửu trọng rất gần, nếu không phải thời gian không còn kịp thì hôm nay hắn sẽ mở ra sách họa, hấp thu một giọt tinh huyết chắc hẳn cũng có thể đột phá, như vậy có thể tiết kiệm 4 điểm công huân.
Bất quá 4 điểm so sánh với 20 điểm và có lẽ còn được tăng thêm ban thưởng hạng nhất, Tô Vũ tính toán một chút, hiện tại đột phá vẫn hết sức có lời.
...
Ngay tại lúc Tô Vũ chuẩn bị đột phá, có giám khảo đem tin tức này truyền cho quan chủ khảo khác.
Gã trung niên của Đại Hạ Chiến Tranh học phủ nghe được tin tức đó cũng kinh ngạc không thôi, quả thật là có chút ngoài ý muốn, giờ phút này, mấy vị quan chủ khảo khác cũng đang vây lại đây bàn tán.
Tôn trưởng phòng của Dục Cường thự, một vị thiên phu trưởng của Trấn Ma quân hiện tại đã nhận được tin tức.
"Khai Nguyên cửu trọng?"
Gã trung niên thì thào một tiếng, suy nghĩ một chút mới nhìn về phía Ngô Văn Hải vừa tới thị sát, mở miệng hỏi: "Ngô thành chủ, phụ thân của Tô Vũ chẳng qua chỉ là Thiên Quân cửu trọng đúng không?"
"Đúng thế, Tô Long đã là Thiên Quân cửu trọng vài năm, bất quá khuyết thiếu tài nguyên, một mực vẫn chưa đột phá Vạn Thạch."
Ngô Văn Hải tự nhiên là biết Tô Long, cũng biết Tô Vũ, đây chính là môn sinh đắc ý của Liễu Văn Ngạn.
"Mấy tháng trước hắn vẫn là Khai Nguyên tam trọng, hiện tại lại sắp đột phá Khai Nguyên cửu trọng..."
Gã trung niên trầm tư một chút, mở miệng nói: "Ngô thành chủ, không ngại cung cấp cho chúng ta một phần tư liệu mới nhất của Tô Vũ chứ?"
Ngô Văn Hải dĩ nhiên không có ý kiến, đây là chuyện tốt, nói rõ là tất cả mọi người đều chú ý tới Tô Vũ, Nam Nguyên lần này có thể xuất hiện học viên thiên tài, đây có lẽ không phải thiên tài của riêng Nam Nguyên mà là của cả Đại Hạ phủ.
Ngô Văn Hải để cho người đi lấy tư liệu, qua thêm vài phút đồng hồ, một phần tư liệu mới nhất được đưa tới.
"Nửa tháng trước, có 7 điểm công huân ban thưởng... 7 điểm công huân!"
Gã trung niên hơi kinh ngạc, Tô Vũ đã làm chuyện gì mà có thể thu được 7 điểm công huân?
Trước đó chỉ thể hiện 10 điểm mà Tô Vũ tích lũy thu hoạch được từ Vạn Tộc ngữ, những người khác tặng cho không tính, 10 điểm công huân mặc dù không ít, có đôi khi hỗ trợ Tập Phong đường hoàn thành nhiệm vụ thì cũng có thể thu hoạch được ban thưởng.
10 điểm, tích lũy trong mấy năm kỳ thật không dễ thấy.
Thế nhưng Tô Vũ chính là duy nhất một lần bèn thu được 7 điểm, phải biết, giết một tên Vạn Thạch giai đoạn trước mà nếu không có ban thưởng ngoài định mức thì cũng chỉ là 10 điểm công huân mà thôi.
"Duy nhất một lần lại thu hoạch được 7 điểm công huân..."
Gã trung niên đột nhiên nhìn về phía Ngô Văn Hải, "Ngô thành chủ, gần đây Nam Nguyên có chiến đấu quy mô lớn gì không? Có tên Vạn Thạch nào chết không?"
Ánh mắt Ngô Văn Hải lóe lên một cái, gã trung niên cười nói: "Cái này chúng ta cũng có thể tự tra ra được, chỉ là không muốn làm trễ nãi thời gian mà thôi, thành chủ cảm thấy thế nào?"
Ngô Văn Hải cười khẽ, gật đầu đáp: "Nửa tháng trước, tiêu diệt một cứ điểm Vạn Tộc giáo, giết chết một vị thủ lĩnh Vạn Thạch cảnh."
"Hiểu rồi!"
Gã trung niên đã triệt để hiểu rõ!
Loại sự tình này không đi tìm tòi nghiên cứu còn chưa tính, chỉ cần lưu tâm thì rất nhanh gã liền có thể đánh giá ra nguyên nhân có điểm công huân.
Tên Vạn Thạch cảnh bị giết kia, Tô Vũ tuyệt đối đã góp công, mà công lao còn không hề nhỏ!
Bằng không, Tô Vũ không thể dễ dàng đạt được 7 điểm công huân như vậy, dĩ nhiên, không bài trừ Tô Vũ đã đơn độc giết nhiều tên Thiên Quân.
Gã trung niên liếc nhìn tư liệu của Tô Vũ, hơi nhíu mày, "Bạch Phong sớm muốn thu học viên, quả nhiên có chút không giống bình thường. Phụ trợ đánh giết Vạn Thạch, chỉ sợ là lợi dụng thần văn, bằng không một tên nhóc Khai Nguyên như hắn thì tư cách tiếp cận gần Vạn Thạch là chuyện không thể..."
"Thần văn!"
Lời này vừa nói ra, ánh mắt của vị trưởng phòng Dục Cường thự và thiên phu trưởng Trấn Ma quân kế bên đều khẽ động, đồng loạt nhìn về phía gã trung niên.