Mục lục
Vạn Tộc Chi Kiếp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hạ Hổ Vưu cũng rất bất đắc dĩ.

Thật sự không có cách nào lên tiếng!

Đại Hạ vương ngày đó là vị mạnh nhất đi cứu viện một trong hai người, hai nơi đều cần cứu, kết quả... Đại Hạ vương cảm thấy vị Chu gia kia vô địch, không dễ dàng chết như vậy, vô địch tao ngộ vô địch, nào có dễ bị giết.

Kết quả chứng minh, Đại Hạ vương sai, ông đã đánh giá cao vị kia, vị kia lại thật sự chết tại chiến trường.

Tô Vũ suy nghĩ một chút mới nói: "Ngày đó hai tên Vạn tộc vô địch chết trận, một tên là bị đánh chết, một tên khác là bị Chu gia giết sao?"

"Không phải..."

Hạ Hổ Vưu kinh ngạc nhìn hắn nói: "Đều nói rồi mà, Đại Hạ vương đi cứu viện trước, đánh lui kẻ địch, đương nhiên là Đại Hạ vương giết!"

"..."

Tô Vũ rung động.

Đại Hạ vương giết?

Hắn còn tưởng rằng là vị Chu gia kia đồng quy vu tận với người ta, hóa ra lại là Đại Hạ vương đánh giết một tên vô địch!

"Vậy ngươi nói đánh lui..."

"Đúng vậy, sau này lại có vô địch tới ngăn cản!"

Hạ Hổ Vưu cười một tiếng, "Hạ gia lão tổ ta lợi hại lắm đúng không? Bất quá việc này không cần thiết nói đến, mặc dù đánh chết hai tên vô địch, nhưng mà Ngũ đại cùng vị Chu gia đều đã chết. Nói thật, vẫn là chúng ta tổn thất lớn hơn, không có lời!"

Cậu lắc lắc đầu, có chút tiếc hận.

Ngũ đại rất mạnh, điểm này không thể phủ nhận.

Nhưng mà vị Chu gia kia cũng không yếu, rất trẻ trung, tối thiểu là trẻ hơn so với Đại Chu vương, hơn nữa còn là người tấn thăng Vô địch sau An Bình lịch, cũng xem như tiềm lực vô hạn. Kết quả hai người đều đã chết, đây cũng không phải là chuyện đánh chết hai tên vô địch là có khả năng vãn hồi.

Tô Vũ hiểu rõ ý tứ của cậu!

Hạ gia mặc kệ việc này, nói cho cùng đều là vì không tiện ra mặt, Đại Hạ vương đại khái là xấu hổ không biết nên xử trí thế nào, kết quả toàn bộ phiền toái cuối cùng lại rơi hết xuống đầu Đa thần văn nhất hệ.

Tô Vũ cau mày: "Ở Đại Hạ phủ chẳng lẽ không có chút nào bảo đảm an toàn sao? Còn nữa, Đơn thần văn nhất hệ là của Đại Hạ phủ, không phải của Đại Chu phủ, Hạ gia các ngươi cũng không quan tâm ư?"

Hạ Hổ Vưu bất đắc dĩ nói: "Ngươi nói với ta cũng vô dụng, ta không phải nhân vật trọng yếu gì của Hạ gia. Đại Hạ phủ hiện tại do Hạ Hầu gia làm chủ, ông ấy nói mặc kệ thì không có cách nào quản, ngươi có muốn đi hỏi Hạ Hầu gia? Không được thì đến hỏi Hạ Thiền một chút!"

Hỏi mẹ ngươi ấy!

Không đúng, cái tên này nếu là thật sự là con trai của Hạ Long Võ vậy thì chính là hỏi nhị đại gia của ngươi mới đúng!

"Hạ gia... không hiểu rõ Hạ gia muốn làm gì nữa!"

Tô Vũ cũng không nhiều lời mà thẳng thắn luôn: "《 Phệ Hồn quyết 》có khả năng bán cho Hạ gia, chỉ cần Hạ gia cam đoan hai vị lão sư của ta an toàn, thế nào?"

"Không có cách nào dám nhận!" Hạ Hổ Vưu lộ vẻ mặt đau khổ: "Thật sự không có cách nào nhận được!"

"Hạ gia ra mặt vậy sẽ càng phiền toái hơn, bởi vì làm thế thì tương đương ép Chu gia ra mặt!"

"..."

Tô Vũ thầm mắng một tiếng, tức giận nói: "Ta cũng không tin ở Đại Hạ phủ mà còn không phải do Hạ gia ngươi định đoạt!"

"Là Hạ gia định đoạt, nhưng… nhưng mà nói thật, có lẽ Hạ gia cũng muốn xem thần văn đó!"

Hạ Hổ Vưu nhún vai, thấy Tô Vũ nhìn mình lom lom thì bất đắc dĩ thở dài: "Đừng nhìn ta như vậy, Hạ gia có lẽ là cũng muốn xem trò vui, Liễu chấp giáo đã cầm thần văn đi 50 năm nhưng vẫn chẳng có kết quả gì, Hạ gia có lẽ cũng tò mò không rõ chuyện rốt cuộc là như thế nào... Bao gồm cả Hạ gia có vị thúc bá cũng là tình huống này, ý của Hạ Hầu gia chính là chết cũng mặc kệ..."

"Không có nhân tính!"

Tô Vũ mắng một tiếng!

Hạ Hổ Vưu nhún vai, cậu thật không biết nha, cụ thể tình huống như thế nào thì thực lực của cậu quá thấp, không có cách nào nhìn thấu.

Tô Vũ hít sâu một hơi, suy nghĩ một chút bèn nói: "Vậy liền mở hội đấu giá! Ta cũng không tin không có tên nào gan lớn! Không bán lấy tiền chỉ đổi lấy việc Sơn Hải cảnh ra tay! Ai nguyện ý ra tay thì ta bán cho kẻ đó!"

"Chiến giả dính vào thật sự không tốt đâu Tô Vũ, vẫn là bán lấy ít tiền thì hơn..."

"Xéo đi!"

Tô Vũ mắng: "Ta nhất định muốn Chiến giả dính vào đó thì sao? Làm như ta sợ vậy! Thực sự không được thì ta liền tới Chiến Tranh học phủ, tên Trịnh Vân Huy đã nói, ông nội hắn rất xem trọng thiên tài, không được thì ta liền đi đầu quân cho Trịnh gia!"

"..."

Hạ Hổ Vưu không phản bác được, nửa ngày sau mới rầu rĩ thừa nhận: "Ngươi khoan hãy nói, vị kia của Trịnh gia thật sự có khả năng sẽ mua!"

"Hạ gia sẽ không quấy rối chứ?" Tô Vũ nheo mắt nhìn đối phương.

"Vậy thì không!" Hạ Hổ Vưu lắc đầu: "Ta nói rồi, Hạ gia áp dụng tư thái quan sát thì sẽ không tự đánh mặt mình, nếu Trịnh gia lão gia tử dính vào thì cũng là vấn đề riêng của ông ta, đừng kéo theo toàn bộ học phủ là được!"

"Vậy thì cứ làm như vậy!"

Tô Vũ cũng không khách khí, nói thẳng: "Ngươi giúp ta xử lý một thoáng, mời một ít Sơn Hải cường giả, không phải Sơn Hải thì thôi! Trên đại thể truyền đạt ý của ta một thoáng, không có can đảm thì đừng tới nữa."

"Được, bất quá chi phí..."

"Để những Sơn Hải đó tự bỏ ra, Hạ gia các ngươi muốn bao nhiêu thì bảo họ đưa, ta không có tiền!"

Tô Vũ mới lười nhiều lời, hắn không có tiền!

"Địa điểm thì sao?"

"Ngay trong học phủ thôi!"

"Cái này thì không được..." Hạ Hổ Vưu lắc đầu phủ quyết: "Đây là Đại Hạ Văn Minh học phủ, Sơn Hải khác sẽ không tùy tiện đến, dễ dẫn tới hiểu lầm, Vạn phủ trưởng còn đang ở trong học phủ mà."

"Thế ư?" Tô Vũ nhìn cậu, "Vậy ý của ngươi là..."

"Đi tới Hạ thị thương hội đấu giá đi..."

"Không!"

Tô Vũ cự tuyệt dứt khoát, nói thẳng: "Vậy thế này đi, tổ chức đấu giá ở cổng Văn Minh học phủ, ta đứng bên trong học phủ, bọn hắn đứng bên ngoài học phủ, cách vài mét là được, thế là xong!"

"..."

Hạ Hổ Vưu ngây ngốc nhìn hắn!

Tình huống gì đây?

Ngươi... Ngươi sợ chết như thế sao?

Không đến mức đó a!

"Tô Vũ, cái này chắc không được đâu…"

"Vì sao lại không được?" Tô Vũ gạt đi: "Cẩn tắc vô áy náy! Thời đại này, Đại Hạ phủ đều không an toàn! Hạ gia hiện tại dung túng nội thành rối bời, ta có thể làm sao? Trước kia Đại Hạ phủ còn có thể bảo đảm an toàn, hiện tại... Thật ra ta cảm thấy trong học phủ an toàn hơn, tốt xấu gì có một vị phủ trưởng lúc nào cũng có thể tùy thời ra tay!"

"Ta sẽ đứng ngay tại cửa học phủ, đối phương ở bên ngoài, không sao chứ?" Tô Vũ suy nghĩ một chút lại nói: "Đều là Sơn Hải, chắc hẳn cũng không thèm để ý chút vấn đề nhỏ, có lòng muốn mua vậy thì đến, không muốn thì thôi! Đừng nói có gì không ổn, không ổn cũng vô dụng, không được thì ta không bán!"

"Ta cũng không muốn mới vừa ló đầu ra đã bị người ta giết chết, kết quả dù các ngươi bắt được thủ phạm, chém đầu... Ta không phải đã chết vô ích à?"

Tô Vũ cười nhạt: "Hạ gia kinh doanh hơn ba trăm năm ở Đại Hạ phủ, hiện tại khiến người ta cảm thấy mất cảm giác an toàn. Hạ gia cũng khá lắm chứ, liên tục muốn sản sinh ra hai vị Vô địch cảnh, kết quả ngược lại là khiến lòng người bàng hoàng, cũng xem như không có người nào!"

"..."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK