Tô Vũ đang nghĩ tới đây thì bỗng nhiên cảm giác thần văn chữ "Âm" của mình dường như có dấu hiệu tấn cấp.
Hắn sững người lại.
Ý gì?
Đệt!
Mọe nó!
Ý gì vậy?
Ta chỉ đang tập trung suy nghĩ một số việc, ngươi lúc này lại đòi tấn cấp, rốt cuộc là ngươi có ý gì?
Giờ phút này, thần văn chữ “Máu”, “Lôi” và “Sát” của hắn đều đã tấn cấp đến nhị giai. Mấy tiểu đệ tới sau như “Đao”, “Phá”, “Chiến và “Âm” đều đã bước tới giai đoạn sắp sửa tấn cấp, riêng thần văn chữ "Hỏa" thì còn chưa có dấu hiệu gì.
Tổng cộng lại thì Tô Vũ sắp có 7 miếng nhị giai thần văn.
Có điều tiểu tử chữ “Âm” chết tiệt kia, vốn dĩ trước đó khi hắn hấp thu thần vận của vị Nhật Nguyệt kia thì nó đã có khuynh hướng tấn cấp. Nhưng sớm không chịu muộn cũng không chịu, vừa vặn ngay lúc Tô Vũ đang suy tính sự tình quan trọng thì nó lại đòi leo cấp, có khác gì ám chỉ vì Tô Vũ suy nghĩ hết sức âm hiểm cho nên nó mới nhờ đó mà thuận lợi tiến cấp?
Tô Vũ rất muốn mắng thần văn.
Ta không phải loại người như vậy!
Tiểu tử nhà ngươi, cố ý đối nghịch với ta có phải không?
...
Ngay lúc Tô Vũ đang di chuyển trở về học phủ.
Thì ở nội thành Đại Hạ phủ đã râm ran truyền đi một đạo tin tức.
Học viên thiên tài Tô Vũ bị người ta tập kích ở ngoài thành.
Đối phương là năm cường giả Đằng Không!
Có hai tên bị giết ngay tại chỗ, ba kẻ còn lại thì đều bị tóm về quy án. Nếu tin tức không sai thì hẳn cả năm người đều là giáo chúng Vạn Tộc giáo.
Mà rất nhanh, lại có tin tức truyền đến nói rằng, năm kẻ kia chính là năm gia hỏa đại ngu ngốc. Thời điểm bọn chúng tấn công Tô Vũ thì có người Hạ gia ở đấy, bọn chúng còn chưa làm được gì Tô Vũ thì cả bọn đã phải đi chịu chết, đúng là chưa bao giờ thấy qua loại người nào ngu tới vậy!
Người Hạ gia có mặt mà ngươi cũng dám ra tay?
Muốn chết sao?
Nguyên bản Hạ Hổ Vưu không quá nổi danh thì giờ khắc này đã có chút danh tiếng nho nhỏ. Thượng tầng thì đều biết cậu ta là con trai của Hạ Long Võ, nhưng phần lớn thì đều mù mờ thông tin, chỉ biết rằng Hạ gia còn có một người tên là Hạ Hổ Vưu mà thôi.
...
Đại Hạ phủ, một gian phòng trong mật thất.
Một vị lão nhân ngồi bất động trên ghế, trong tay siết chặt một viên truyền âm phù.
"Đúng là mấy tên đần độn, Hạ Hổ Vưu ở đó mà cũng dám tấn công Tô Vũ? Ngại mạng mình quá dài à?"
Lão nhân cực kỳ phẫn nộ.
Đương nhiên, lão cũng biết kỳ thật trách không được mấy người kia, thân phận của Hạ Hổ Vưu là chuyện tuyệt mật, người biết không nhiều, dù cho Vạn Tộc giáo có kẻ biết được thì cũng tuyệt đối không loạn truyền lung tung xuống người ở phía dưới.
Chính vì không biết Hạ Hổ Vưu là ai, cho rằng cậu ta cũng chỉ là một học viên tầm thường, cho nên mới định tiện tay bắt cả Tô Vũ và đối phương. Lão nhân đoán hẳn đây chính là tâm tư của mấy tên đần Trương Vũ.
Nhưng lần này thì xui xẻo rồi, chọc trúng tổ ong vò vẽ khiến phiền phức ngập trời.
Hạ gia bên này một khi thật sự nổi giận thì chính là rắc rối cực lớn.
Tô Vũ thế mà lại ra ngoài cùng Hạ Hổ Vưu, đây cũng là chuyện lão hoàn toàn không ngờ tới.
"Lập tức co vào hết thảy, tất cả mọi người kín tiếng một chút, không được tùy tiện loạn động. Những ai có quan hệ gì với đám người Trương Vũ thì mau chóng tẩy sạch bằng chứng đi. Trương Trung Hòa đang điên cuồng điều tra nhằm lấy công chuộc tộc với Hạ gia, cho nên chắc chắn ông ta sẽ tìm cơ hội thủ tiêu mấy người Trương Vũ, không cho bọn họ có cơ hội mở miệng. Chúng ta không được mạo hiểm, Hạ gia khẳng định đang ngó chừng chằm chằm, sắp tới điệu thấp một chút, gần nhất không được gây ra bất kỳ động tĩnh gì!"
Lão nhân vội vàng hạ lệnh, cảm thấy thật đau xót.
Lần này tổn thất năm vị Đằng Không!
Đều là cơ sở ngầm đã ngủ đông nhiều năm, bị hủy đi như vậy khiến lão vô cùng tiếc nuối.
"Tô Vũ bên này thì phải điều cường giả có đẳng cấp cao hơn tới, sau lần đả thảo kinh xà đêm qua thì chắc chắn hắn sẽ cảnh giác hơn nhiều. Điều chỉnh lại nhiệm vụ, tối thiểu phải đến Lăng Vân thì mới có thể nhận nhiệm vụ, mặt khác, lại tăng thêm 5000 điểm cống hiến làm phần thưởng. Người Hạ gia và hắn thân thiết với nhau như vậy, có lẽ một phần là vì thiên phú của hắn quá mạnh, một phần khác là do lý luận Nguyên Thần khiếu của Tô Vũ thật sự có khả năng ra kết quả!"
Lão nhân đưa xuống từng mệnh lệnh một.
Hiện tại lão đã xem Tô Vũ là đối tượng nguy hiểm cấp cao.
Sau lần này sẽ càng có nhiều người đánh chủ ý lên Tô Vũ hơn, bởi vì con số 13000 điểm cống hiến thật sự là quá quá lớn.
Năm vị Đằng Không đều thất bại, tuy nói là có nhân tố ngoài ý muốn, nhưng cũng có thể xem đây là vận khí của Tô Vũ.
Tu giả đều rất coi trọng vận khí.
Vận khí tốt cũng là một loại năng lực.
Đằng Không không giết được Tô Vũ, vậy thì hãy để Lăng Vân xuất động, còn về phần Sơn Hải thì tạm thời không nên, động tĩnh lớn, quá dễ gây sự chú ý tới mọi người.
"Chỉ e sắp tới Tô Vũ sẽ không dám ra ngoài học phủ nữa."
Truyền âm phù chấn động, có người đáp lại lão nhân.
Lão nhân trầm ngâm chốc lát mới nói: "Chưa hẳn, cứ cho người quan sát hắn chằm chằm đi. Lý luận Nguyên Thần khiếu chỉ vừa mới đưa ra, nào có kết quả nhanh như vậy được. Vả lại Tô Vũ cũng chỉ là có khả năng thành công mà thôi, đó cũng là do hắn khai khiếu quá nhiều..."
Người ở đầu dây bên kia nghe vậy thì không nói thêm gì nữa.
Đúng là không vội. Hạng mục nghiên cứu lớn như thế, dù cho Tô Vũ thật sự là thiên tài thì không mất mười năm, tám năm cũng khó mà làm ra được kết quả gì.
Lão nhân suy nghĩ một chút, bỗng nhiên cất tiếng: "Phụ thân của Tô Vũ đang ở Trấn Ma quân có đúng không, gần nhất chủng tộc đối đầu với Trấn Ma quân là bên nào? Nhìn thử xem có thể liên hệ với bọn chúng hay không. Tốt nhất là để bộ tộc kia bắt sống được phụ thân hắn trên chiến trường, coi như lá bài tẩy và đường lui cho chúng ta sau này. Một khi Tô Vũ thật sự nghiên cứu ra kết quả, Đại Hạ phủ chắc chắn trước tiên khống chế hắn, khống chế sở nghiên cứu Nguyên Thần, trừ phi Tô Vũ không chịu nói... Cái kia liền cần vốn liếng!"
"Hiểu rõ!" Cấp dưới đáp lời.
Lão nhân nhẹ nhàng thở hắt ra, trầm ngâm suy tư.
Nếu Tô Vũ thật sự nghiên cứu thành công thì quả thật đúng là chuyện tốt. Vạn Tộc giáo cũng đều là Nhân tộc, có thể tu luyện.
Thế nhưng cái kết quả ấy tuyệt đối không thể bị Đại Hạ phủ lấy đi, bằng không cái kia chính là phiền toái lớn.
...
Đại Hạ Văn Minh học phủ.
Tô Vũ vừa trở về không lâu thì sự tình hắn bị tập kích đã được mọi người trong sở nghiên cứu truyền tai nhau tường tận.
...
Nguyên Thần sở nghiên cứu.
Khương Mục cau mày nói: "Lá gan của đám gia hỏa Vạn Tộc giáo càng lúc càng lớn như vậy?"
"Vẫn còn chưa xác định được có phải là Vạn Tộc giáo hay không mà." Tô Vũ cười cười, trấn an bọn họ: "Không có việc gì, dù sao ta cũng không bị thương."
Ngô Gia thì ngược lại không bình tĩnh nổi, nàng nổi nóng quát: "Sư đệ, mau về bảo sư phụ cùng sư tổ ra mặt cho ngươi đi, bằng không những tên khốn kiếp kia vẫn cứ nhìn chằm chằm vào ngươi thì phải làm sao?"
"Sư tỷ, việc nhỏ mà thôi." Tô Vũ phì cười trấn an nàng: "Đừng lo lắng, ta thật sự không sao. Vả lại ngươi cũng không biết Hạ Hổ Vưu oai phong như nào đâu, búng tay một cái thôi là lập tức có người thay hắn tiến lên thủ tiêu đám Đằng Không kia liền!"
Nói xong, hắn lại ra vẻ thần bí thì thầm: "Tên Hạ Hổ Vưu đó cứ khăng khăng mình chỉ là nhánh nhỏ trong Hạ gia, ta chẳng tin, hắn ra ngoài còn có Sơn Hải hộ đạo kia kìa."
Ánh mắt Hồ Thu Sinh dị dạng nhìn Tô Vũ.
Ngươi là thật sự không biết hay đang giả vờ thế?
Hạ Hổ Vưu người ta đương nhiên không phải là dòng nhánh của Hạ gia, thế mà bị ngươi sai sử không khác gì cháu trai.
Nhiều lúc Hồ Thu Sinh cũng không thể xác định được, thông minh như Tô Vũ thì đến cùng là đã phát hiện ra thân phận của tiểu mập mạp hay chưa?
Về phần chuyện Tô Vũ bị tập kích đêm nay thì hiện tại y vẫn chưa nhận được tin tức gì, cho nên Tô Vũ nói thế nào thì chính là thế đó, y không mảy may nghi ngờ.
Nghe hắn dỗ dành Ngô Gia một hồi, Hồ Thu Sinh thở dài nhắc nhở: "Gần nhất ngươi cẩn thận một chút đi, không có việc gì thì đừng ra khỏi học phủ nữa."