Giờ khắc này, tất cả Các lão đều nhìn chằm chằm vào gã.
Hạ Kỳ nghiêm mặt, “Nguyên phủ trưởng, ngươi không phải người Đại Hạ phủ, ngươi không hiểu 6 chữ Đại Hạ Văn Minh học phủ này đại biểu cho cái gì? Đây là vinh quang của Văn Minh sư Đại Hạ phủ chúng ta, đây là truyền thừa, là Thánh địa Văn Minh sư nhiều thế hệ Đại Hạ phủ, sửa tên ư?”
Ông cười lạnh, “Nói thật đơn giản! Cũng đúng, với Nguyên phủ trưởng mà nói thì việc nhỏ mà thôi, sửa cái tên thôi mà, quá đơn giản, nhưng mà chỉ sợ Nguyên phủ trưởng không rõ, một khi sửa tên xong, Đại Hạ Văn Minh học phủ có lẽ sẽ hoàn toàn tan rã!”
Hạ Kỳ cười lạnh một tiếng, đứng dậy, cất bước liền đi, “Vô tri! Cũng không thú vị! Không phải địa bàn nhà ngươi nên quả nhiên thích làm gì thì làm, đã nói từ trước rồi, không phải người địa phương sao có thể chăm lo học phủ phát triển, kẻ ngoại lai biết cái rắm!”
“Ngươi...”
Nguyên Khánh Đông vừa định tức giận gọi ông lại, thì những vị Các lão khác đã lần lượt đứng dậy, kể cả Hạ Trường Thanh cũng khẽ nhíu mày nói: “Nguyên phủ trưởng đừng nên nhắc lại chuyện sửa tên nữa, Hạ gia sẽ không đáp ứng, kể cả những Văn Minh sư khác cũng sẽ không đáp ứng!”
Đùa cái gì vậy?
Sửa tên ư?
Ngươi nghĩ thật đơn giản!
Đây là vinh quang của Đại Hạ phủ, là thánh địa tinh thần của Văn Minh sư Đại Hạ phủ, ngươi cho rằng cái tên học phủ là trò đùa sao? Hơn nữa dù có sửa lại, nếu Tô Vũ vẫn không cho phép truyền bá, trị ngọn không trị gốc, vậy lại thành trò cười cho thiên hạ!
Tề Các lão vừa đi vừa lẩm bẩm: “Thái độ Nguyên phủ trưởng như vậy thì không còn gì để nói nữa! Ý tưởng hiện nay của chúng ta là phải đối xử tử tế với Đa thần văn nhất hệ, thậm chí kiến thiết Đa thần văn nhất hệ, ủng hộ Trần Vĩnh. Cách này rất tốt, vậy mà Nguyên phủ trưởng chẳng đề cập đến, vậy không cần họp nữa, giải tán đi!”
“Công pháp mới vừa truyền, hiện tại ảnh hưởng còn không lớn, một khi lực ảnh hưởng lan ra ngoài. Đại Hạ Văn Minh học phủ truyền thừa hơn ba trăm năm, có lẽ sẽ tan rã!”
Có người thở dài một tiếng, mệt mỏi rời đi.
Tới lúc này rồi sao còn có thể cứng cổ đối đầu?
Có người lại bảo: “Kỳ thật cũng không phải không có biện pháp giải quyết, đẩy ra một bộ công pháp cùng loại, tất cả đều giải quyết xong! Nhưng nếu không có công pháp cùng loại thay thế được... Chư vị, phiền toái lớn vẫn đang chờ phía sau đấy!”
Nếu có công pháp cùng trình độ, có thể thay thế được bộ công pháp của Tô Vũ, vậy thì không có vấn đề gì.
Mấu chốt là, có không?
Có cái rắm!
Nếu một quyển công pháp không thể thay thế được, vậy nó sẽ có địa vị lũng đoạn tuyệt đối, ngươi không học, ngươi liền thành kẻ lạc loài!
Lạc hậu sẽ bị người khác nhanh chóng vượt mặt.
Hạ gia sẽ không để cho việc này phát sinh, tam đại học phủ cũng sẽ không, kế tiếp, một ít Các lão bế quan, thậm chí là Các lão trên chiến trường Chư Thiên có khả năng sẽ trở về.
Một vài Các lão trung lập vốn mặc kệ mọi chuyện, nay hẳng cũng sẽ ra mặt.
Không giải quyết ổn thỏa chuyện này thì khó mà cho qua được.
Kết cục tệ nhất chính là tam đại Văn Minh học phủ có khả năng sụp đổ.
“Ha ha, Tô Vũ là phản đồ, chỉ sợ cũng khó đáp ứng điều kiện đàm phán của Đại Hạ phủ. Ai bảo người ta là phản đồ đây!”
Trước khi đi, có Các lão âm dương quái khí mỉa vài câu.
Người đã đi rồi, Trần Vĩnh vẫn luôn ở trong Tàng Thư các không nhúc nhích, kết quả ngươi vừa đến liền nhất quyết đòi gây sự, sau khi Tô Vũ giết đám Vu Hồng, có lẽ đã cảm thấy Đại Hạ phủ không còn địch nhân nữa, giờ hay rồi, tự ngươi đưa đầu tới cửa!
Người ta không nhằm vào ngươi mới là lạ, nhưng lại làm chúng ta bị vạ lây!
Nguyên Khánh Đông không hé răng, mặc kệ những người nọ rời đi.
Hội nghị Các lão tan rã trong không vui!
Vạn Thiên Thánh không ra mặt là cố ý khiến gã gánh chuyện này.
Ánh mắt Nguyên Khánh Đông âm u, đám người ở đây giỏi lắm, thế mà quăng hết trách nhiệm cho gã.
Gã cũng không nói gì, Hạ gia sẽ không mặc kệ việc này, tiền đề là... Không để dính líu đến chính mình. Rất có thể Hạ gia sẽ mang gã ra chắn đao.
“Cầu Tác Cảnh.”
Giờ khắc này gã lập tức nghĩ tới Cầu Tác Cảnh, có lẽ chỉ có thể khiến Cầu Tác Cảnh tạo áp lực cho Đại Minh phủ, nhưng Đại Minh Vương của Đại Minh phủ... gã thực đau đầu.
Phiền toái lớn rồi!
...
Đại Minh phủ.
Tô Vũ mặc kệ mọi chuyện.
Hắn giao nhiệm vụ cho Chu Thiên Đạo xong liền không quản nữa, Chu Thiên Đạo nắm giữ chỗ tốt, được danh lợi, có một số việc tự nhiên ông sẽ ra mặt xử lý.
Hơn nữa thực lực Tô Vũ còn yếu, địa vị thấp, có một số việc hắn không xen vào được.
Mà lúc này Đại Minh phủ cũng thực náo nhiệt.
《 Nguyên thần · Văn quyết 》truyền ra, không chỉ vậy, giờ phút này các học viên đã bắt đầu có thể đổi nửa bộ Thần khiếu pháp.
50 điểm công huân!
Quá rẻ!
Học viên Đại Minh phủ gần như là mỗi người một quyển, không những thế, đám lão sư cũng mỗi người đổi một quyển, trong vòng một ngày, gần 1 vạn quyển công pháp nửa đầu đã được bán ra!
50 vạn điểm công huân!
Dựa theo phân chia, Tô Vũ có thể nhận 40%, chính là 20 vạn điểm công huân.
Đương nhiên, hiện tại nhiệt tình như thế là bởi vì công pháp mới vừa ra lò, những người này mấy năm tới chỉ cần đổi nửa sau là được, nửa quyển đầu chỉ cần đổi một lần là đủ.
Không chỉ có học viên Văn Minh học phủ, ngay cả bên Chiến Tranh cũng có không ít người thúc giục truyền công pháp về học phủ, bọn họ cũng muốn học.
Dù không học được, nhìn xem cũng tốt.
Văn quyết dưỡng tính có thể tu luyện!
Chiến Giả học có lẽ có tác dụng nhanh chóng tăng cường ý chí lực, có vài Chiến Giả dù đã tới Sơn Hải, nhưng Ý=ý chí lực lại không thể cụ hiện.
Hiện giờ học một chút có khi cũng hữu ích.
Biển ý chí trở nên cường đại, như vậy bọn họ cũng rất có lợi.
Trước đây ý chí lực của bọn họ không thể cụ hiện, dù biết tu luyện《 Vạn Văn Kinh 》như thế nào thì cũng vô dụng, không thể thông suốt.
Nhưng hiện tại có lẽ có thể.
Kỳ thật Tô Vũ đã quên mất một lợi ích to lớn của công pháp này, ấy là nó có thể xúc tiến rất nhiều Chiến Giả song tu.
Trước kia bọn họ không tu luyện ý chí lực là bởi vì tiến cấp Đằng Không tương đối khó.
Hiện tại, dưỡng tính khai Thần khiếu, ý chí lực sẽ tăng lên, mục đích Tô Vũ khai Thần khiếu lúc trước chính là để làm ý chí lực nhanh chóng tăng lên, để sau này dễ dàng tiến vào Đằng Không cửu trọng, thậm chí là Lăng Vân.
Cho nên hiện giờ các Chiến giả đều muốn tu luyện công pháp của Tô Vũ, mục đích là để gia tăng hấp thu ý chí lực, tăng cường thực lực chiến đấu.