Mục lục
Vạn Tộc Chi Kiếp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà lúc này, Tô Vũ giống như lại phát lực, nhị đệ chữ "Lôi" bùng nổ, lần nữa dậm chân hướng về phía trước, nhưng chẳng được bao lâu sau, tiểu tử này đã có chút ảm đạm uể oải, Tô Vũ thầm mắng một tiếng, sau một khắc, hắn liền dung hợp hai cái thần văn ấy lại với nhau.

Tô Vũ đã thử qua việc dung hợp mấy lần, đều không xảy ra vấn đề, cho nên mặc dù biết dung hợp thần văn có thể gặp nguy hiểm, nhưng hiện tại hắn cũng không thèm để ý.

Hai cái thần văn dung hợp xong, Tô Vũ lần nữa hướng về phía trước rảo bước tiến lên mấy bước!

Lưu Hồng đang duy trì Văn Minh Chí, đột nhiên thoáng chấn động một chút, trong lòng không khỏi thở phào một hơi, âm thầm vui mừng, còn may, chính mình nhớ kỹ lần trước Hoàng Thắng bị trừng phạt, lo lắng Văn Minh Chí lại xảy ra vấn đề, cho nên hôm nay gã đã rót vào không ít ý chí lực, bằng không hiện tại lại bị bêu xấu hệt như nghiên cứu viên Hoàng rồi.

Tiểu tử này... Làm sao bỗng nhiên lại bùng nổ dữ dội như thế?

Vừa mới rồi, rõ ràng Lưu Hồng cảm giác hắn sắp không chịu được nữa kia mà!

"Hạ Thiền, 38 mét, Vạn Minh Trạch 37 mét, Tô Vũ 36 mét!"

Tô Vũ nghe nói như thế, thật sự có chút không chịu nổi, bắt đầu đánh chủ ý lên tam đệ chữ "Sát". Tuy rằng thần văn này ngày hôm qua bị thu thập tới lợi hại, hiện giờ vẫn còn có chút tàn phá, chưa hoàn toàn khôi phục hoàn chỉnh.

Nhưng lúc này Tô Vũ cũng mặc kệ.

Quá mất mặt!

Đấu không lại một nữ nhân, hắn không phục.

Nói thế nào cũng là người trẻ tuổi, bị nữ nhân ép trên đầu, thật sự khó mà nhịn nhục.

Thần văn thứ ba hơi hơi rung động.

Sau một khắc, trên thân Tô Vũ đã tràn lan ra sát khí nhàn nhạt, học viên không cảm nhận được, nhưng vài vị Các lão cùng mấy vị Đằng Không thì khác, bọn họ dồn dập liếc mắt nhìn về phía Tô Vũ.

Lưu Hồng thầm giật mình, đây là thần văn mới của tiểu tử kia sao?

Hay là một đặc tính mới?

Cảm giác có vẻ rất lợi hại!

Tô Vũ lần nữa dậm chân hướng về phía trước!

Lần này cũng là lần đầu tiên, Lưu Hồng kinh ngạc thông báo: "Tô Vũ, 39 mét..."

Ngắn ngủi trong nháy mắt đã siêu việt Hạ Thiền, nhưng Tô Vũ khó mà chịu nổi nữa.

Sau một khắc, đầu hắn đã ứa đầy mồ hôi.

Hắn đến cực hạn, thật đến cực hạn!

Trừ phi ba cái thần văn có thể dung hợp…

Nếu là lúc còn ở Nam Nguyên, Tô Vũ đã liều mạng thử một chút, nhưng bây giờ thì hắn không dám, biết càng nhiều sẽ làm cho lá gan của người ta nhỏ đi hơn hẳn.

"Hạ Thiền... 40 mét!"

Đúng vào lúc này, bên ngoài cơ thể Hạ Thiền xuất hiện một tầng kim quang nhàn nhạt, rất nhạt rất mơ hồ, nàng khẽ quát một tiếng, đạp thật mạnh bước tới trước, tiếp đó thân thể hơi hơi lảo đảo một cái, nhưng lại vẫn như cũ kiên trì hướng phía trước đi vài bước!

"41 mét..."

"Vạn Minh Trạch... 40 mét!"

Trong chớp mắt, vài vị yêu nghiệt dồn dập liều mạng.

Vạn Minh Trạch tóc bay phấp phới, cấp tốc hướng phía trước bước lên, vọt tới 40 mét, thân thể cậu ta cũng đã bắt đầu co quắp.

Sát hạch đến lúc này, tất cả mọi người đều biết, có lẽ sắp kết thúc rồi.

Ngoại trừ Hạ Thiền cùng Vạn Minh Trạch xông qua giới hạn 40 mét, những người còn lại đều không đạt tới.

Mà lúc này, Tô Vũ cũng không ráng chống đỡ nữa, hắn nhanh chóng chủ động lùi ra khỏi phạm vi của Văn Minh Chí, ngừng bước ở vạch mốc 39 mét.

Thế nhưng trong mắt Tô Vũ cũng chẳng có chút cảm giác thất lạc nào. Ý chí lực của hắn quả thật không bằng hai người kia, đây là việc rất bình thường, mấy tên yêu nghiệt này hoàn toàn chính xác rất mạnh, thậm chí có khả năng còn sắp tiếp cận dưỡng tính đỉnh phong, số lượng thần văn đã phác họa ra chưa hẳn ít hơn so với hắn.

...

Ban cao cấp.

Hạ Thiền và Vạn Minh Trạch đều nhẹ nhàng thở ra, cái tên Tô Vũ cứ một mực quanh quẩn bên tai bọn họ khiến cả hai người đều rất khẩn trương, thật sự mà bại bởi Tô Vũ thì quá là mất mặt, nói thế nào thì bọn họ cũng được xếp hạng cấp độ yêu nghiệt khi vào học phủ.

Giờ phút này, hai người cũng có chút không chịu nổi.

Vừa định lui ra ngoài... Vạn Minh Trạch bỗng thấy hoa mắt, đột nhiên, có một đạo thân ảnh xuất hiện ngay bên người cậu.

Là một thanh niên mập mạp, giờ phút này đối phương vừa ung dung ăn đồ ăn vặt, vừa quay đầu cười ha hả nói: "Tiếp tục đi, ta ở phía sau ngươi đợi một hồi, ngươi làm sao lại không đi nữa?"

Vạn Minh Trạch mở to hai mắt nhìn.

Không có khả năng!

Cái tên này... làm sao, làm sao lại... Vượt qua chính mình?

Đối thủ của cậu chỉ có Hạ Thiền mới phải.

Mà ở đằng xa, Lưu Hồng cũng cực kỳ chấn động, cấp tốc hô to: "Giả Danh Chấn, 41 mét!"

Tiểu mập mạp cười ha hả, tới gần Hạ Thiền, thuận tay lau đôi tay bóng nhẫy dầu mỡ vào một góc áo của nàng ta, mỉm cười nói: "Ta còn tưởng rằng người của Hạ gia mạnh tới cỡ nào, kết quả chỉ có như này... Ha ha ha ha, đúng là không có ý nghĩa..."

Tiểu mập mạp không để ý tới ánh mắt muốn giết người của Hạ Thiền, sau khi lau sạch sẽ đôi tay bóng nhẫy lên áo nàng xong, y lại tiếp tục đi thêm mấy thước rồi mới ung dung rút lui!

"Giả Danh Chấn... 45 mét!"

Lưu Hồng cực kỳ khiếp sợ, mấy vị thiên tài áp đáy hòm này, đến cùng là từ chỗ nào bỗng xuất hiện?

Chẳng lẽ nói, kỳ thật trước đó bọn họ đã tiếp cận dưỡng tính đỉnh phong, thậm chí đã là dưỡng tính đỉnh phong rồi?

Ngoại trừ Giả Danh Chấn thì còn có 4 học viên khác, trong đó 3 người kiểm tra cũng không tệ, đều là hơn 30 mét, một vị duy nhất kiểm tra tương đối kém thì cũng đã đạt 25 mét.

Tổng cộng 5 người!

Đều rất mạnh mẽ!

"Khó trách năm nay vài vị Các lão thế mà ra tay thu đồ đệ, còn có Tô Vũ nữa..."

Lưu Hồng âm thầm khiếp sợ, lần này thật sự có nhiều học viên yêu nghiệt đến vậy sao?

Cộng thêm Tô Vũ và 5 người kia nữa là trọn vẹn 14 người!

Không, còn có một người nữa.

Ánh mắt của gã nhìn về phía kẻ đang thong dong lùi ra bên ngoài, Hạ Hổ Vưu, nhi tử của Phủ chủ... Cậu ta thật sự không có năng lực?

Không hề, rõ ràng Lưu Hồng có thể cảm nhận được, chỉ là đối phương đang làm qua quýt như muốn đối phó với nhiệm vụ mà thôi.

Như thế tính toán, năm nay khả năng có 15 vị yêu nghiệt!

Như thế nào là yêu nghiệt? Là những kẻ trong ba năm liền có hi vọng tiến giai Đằng Không.

Chẳng lẽ, lần này trong ba năm có thể sinh ra hơn mười vị Đằng Không?

Lưu Hồng càng nghĩ lại càng rung động, sau một khắc, gã cố gắng đè xuống hồ nghi trong lòng, mở miệng nói: "Cao cấp ban, Giả Danh Chấn sát hạch Văn Minh Chí đệ nhất! Hạ Thiền thứ hai, Vạn Minh Trạch thứ ba!"

"Trung cấp ban, Tô Vũ đệ nhất!"

"Sơ cấp ban, Tôn Phi đệ nhất!"

"..."

Chốc lát sau, Lưu Hồng lại trực tiếp thông báo danh sách mười vị trí đầu tiên của ba lớp.

Bên ban cao cấp, đệ nhất không phải Hạ Thiền, cũng không phải Giả Danh Chấn, mà là Hồ Thu Sinh, điểm văn hóa của y là cao nhất.

Còn về phần Giả Danh Chấn, người này trong lúc thi chỉ toàn ăn với ngủ, dĩ nhiên điểm văn hóa tệ miễn bàn.

Điểm văn hóa của Tô Vũ là 130 điểm, lần này hắn đi được 39 mét, nhiều hơn lúc khảo hạch 12 mét, lấy được thêm 120 điểm, tổng cộng là 250 điểm.

Xếp hạng nhất ban trung cấp.

Đệ nhị ban trung cấp chính là Vương Vân, tổng cộng đạt được 190 điểm. Hôm nay đối phương đi được nhiều hơn lúc khảo hạch cao đẳng 4 mét, đã xem như tiến bộ hết sức lớn.

Ngay sau khi Lưu Hồng tuyên bố thành tích xong, Tô Vũ liếc qua Lâm Diệu, trong lòng bỗng nhiên run lên.

Gã sẽ không chạy đấy chứ?

Làm sao hắn lại có cảm giác bộ dáng Lâm Diệu dường như có chút kiêng kị cùng lưỡng lự?

Hôm nay Tô Vũ biểu hiện thực lực như vậy, Lâm Diệu cũng không ngốc, giờ khắc này đột nhiên cảm giác được chính mình có thể đã rơi vào bẫy của đối phương, cho nên gã thật sự đang cân nhắc, không rõ có nên tiếp tục đánh cược hay không.

Ngay trong lúc gã còn đang lấn cấn suy nghĩ, thì âm thanh của Tô Vũ chợt vang lên: "Lão sư, ba vị trí đầu có tư cách khiêu chiến học viên ban cao cấp, có đúng không? Lâm Diệu của ban cao cấp trước đó tìm ta ước chiến, nói năng lỗ mãng, nhục ta khinh ta, hôm nay ta đã bước vào giai đoạn dưỡng tính, nguyện ý công bằng chiến một trận với Lâm Diệu."

Lưu Hồng nhìn Tô Vũ, thản nhiên đáp: "Lâm Diệu không phải là học viên xếp trong mười vị trí cuối, phải xem cậu ta có tự nguyện..."

Tô Vũ nói thẳng: "Nếu như Lâm Diệu không muốn, vậy cũng không sao, chỉ cần gã ở trước mặt mọi người nói lời xin lỗi ta là được! Tô Vũ ta cũng không phải là kẻ chỉ nói lý không nói tình, lúc trước gã khinh ta chưa vào dưỡng tính, ngôn ngữ mạo phạm, hôm nay chỉ cần Lâm Diệu nói xin lỗi, ta liền không khiêu chiến gã nữa!"

Tô Vũ nói năng rành mạch, không chút kiêng kỵ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK