"Ừm!"
Tô Vũ gật đầu, "Hôm nay là khánh điển, đánh bảng thì học phủ sẽ chú ý hơn một chút, trọng tài sẽ nghiêm cẩn hơn một chút, dù cho không địch lại thì cũng sẽ không thụ thương quá nặng, lúc này ngươi sẽ được an toàn."
"Mà vào ngày khánh điển, Đại Hạ vương có thể sẽ tuần tra học phủ, học viên Bách Cường có thể trở về đều sẽ trở về, đánh bảng cũng càng dễ dàng hơn."
Miễn cho chọn lựa trúng vài học viên không có ở đây làm chậm trễ thời gian, không có cách nào khiêu chiến mà chỉ có thể chờ đợi hoặc là thay người.
Tô Vũ vừa nói xong thì Khương Mục đi tới, thấp giọng hỏi: "Hôm nay đánh bảng à?"
Việc này không được đâu.
Hôm nay là ngày khánh điển, đánh bảng có phải là hơi không đúng lúc không?
"Chính là hôm nay!"
Tô Vũ mở miệng nói: "Sư tỷ của ta nếu còn không đánh bảng thì sẽ không có thời gian, tháng này còn 26 ngày, nhưng ngày 25 phong bảng, trên thực tế thì chỉ còn 21 ngày. Hiện tại đánh thua thì còn có cơ hội khiêu chiến lại, nhưng giờ mà không đánh, đến 3 ngày cuối cùng mới khiêu chiến, nàng phải liên tục đánh thắng hai trận thì mới có thể cự chiến. Nhưng mà ngươi cảm thấy, nàng có thể thắng hai trận sao? Thắng trận đầu thì được chứ trận thứ hai tuyệt đối sẽ có cường giả tới đánh úp sư tỷ của ta!"
"Bọn hắn đều chờ đợi sư tỷ ta vào khoảng ngày 22 đi đánh bảng, ta không thể chiều theo ý của chúng được."
Giờ phút này, Hồ Thu Sinh, Ngô Lam cũng đều đến đây, Hạ Hổ Vưu không có mặt, hôm nay cậu hẳn là sẽ bề bộn.
Hồ Thu Sinh nghe vậy thì khẽ cau mày, nói: "Hôm nay đánh bảng, đích thật là cơ hội tốt, nhưng mà dù cho vào bảng, tiếp theo thì sao? Đám người khiêu chiến vẫn sẽ đến, còn không bằng sau ngày 22 bèn liều một lần, thắng liên tiếp hai học viên Bách Cường thì sư tỷ ngươi có thể cự chiến ba ngày."
Đây là chiếu cố đối với học viên mới vào bảng, học viên mới vào bảng đều được hưởng thụ đãi ngộ này.
Ngô Gia kỳ thật cũng có ý tưởng giống vậy, nghe Hồ Thu Sinh nói thì nàng liền nhìn về phía Tô Vũ, hay là chờ tới ngày 22 cho ổn thỏa?
Thực lực của nàng bây giờ không yếu, tiến nhập Vạn Thạch cảnh không nói, còn mở ra thần khiếu, dưỡng tính cũng tới được đỉnh phong, vẽ ra 9 viên thần văn.
Thật sự không được thì... tháng này kỳ thật nàng cũng có thể thử tiến vào Đằng Không cảnh.
Vào Đằng Không, cái gọi là sát hạch Bách Cường tự nhiên sẽ không tồn tại.
Tô Vũ mỉm cười: "Nắm chắc thì vẫn tốt hơn, khi đó biến số sẽ quá lớn! Trên thực tế, ta cũng muốn xem thử Đơn thần văn nhất hệ ứng đối ra sao, đảo loạn phương án của chúng, phá hư kế hoạch của chúng."
Thấy hắn nói như vậy, mấy người cũng không khuyên nữa.
Hồ Thu Sinh suy nghĩ một chút bèn lên tiếng: "Đơn thần văn nhất hệ muốn đánh úp Ngô sư tỷ, hiện tại cũng không có mấy người có thể làm được, trước mắt trong hệ của chúng có thực lực này là Địch Phong, Khâu Vân, Trần Hoan, Lưu Hạ, Quách Thánh Tuyền, năm người này có khả năng nắm chắc. Những người khác đại khái không phải đối thủ của sư tỷ, bao gồm cả Hoàng Khải Phong, hắn lần trước bỏ qua thức hải bí cảnh, chỉ sợ sẽ không bằng sư tỷ."
Không tính là ít người.
Năm người có thực lực nhằm vào Ngô Gia.
Mấy người kia lần trước ngoại trừ Khâu Vân ra thì đều tiến vào thức hải bí cảnh, Khâu Vân bị phạt không thể đi vào, bất quá đối phương vốn đã rất mạnh.
Hồ Thu Sinh nói xong, bèn nhìn về phía Tô Vũ, "Ngươi chuẩn bị ra tay à?"
Tô Vũ không đáp lời y, nhìn về phía Ngô Gia nói: "Sư tỷ, ta không thể chuyện gì cũng đều ra mặt, làm thế là quá xem thường sư tỷ, thế nhưng Địch Phong muốn tự hạ bậc tới đánh úp sư tỷ, ta sẽ chờ gã xuống đến mức mà ta có thể khiêu chiến rồi đánh phế gã!"
Chúng ta sẽ nói chuyện theo quy củ!
Địch Phong không hạ xếp hạng thì ta chẳng muốn đi khiêu chiến gã, Tô Vũ hiện đứng thứ 30, Địch Phong lại đứng thứ nhất, Tô Vũ không có cách nào đi khiêu chiến.
Nhưng nếu gã muốn hạ bậc để đối phó Ngô Gia... Vậy cũng đừng trách ta không khách khí.
Ta còn đang lười đánh lên đây này, trực tiếp đánh gục ngươi lại nói!
Ngô Gia cắn chặt răng, quyết đoán đáp: "Sư đệ yên tâm đi, ta mới không sợ bọn họ! Dù cho là Khâu Vân gì kia, dù nàng hạ bậc xuống thì ta cũng không sợ nàng!"
Tô Vũ mỉm cười động viên: "Đó là đương nhiên, sư tỷ rất lợi hại!"
Trong lòng tuy nói như vậy, nhưng Tô Vũ cũng phải tính trước một phen, Đơn thần văn nhất hệ muốn đảm bảo hạ gục Ngô Gia thì Địch Phong ra tay sẽ nắm chắc nhất.
Khâu Vân... thì khó mà nói.
"Đánh bại Địch Phong!"
Tô Vũ thầm nghĩ, hạ gục tên này khiến Đơn thần văn nhất hệ biết Địch Phong cũng không thể áp chế chính mình, đến lúc đó, người nào sẽ ra mặt phụ trách đối phó ta chứ?
Đằng Không không tin được!
Vậy thì chính là Lăng Vân?
Loại sự tình này tìm người bình thường không được.
Phải tìm một kẻ đắc lực!
Lưu Hồng... Hoặc là Chu Bình Thăng!
Hoặc là... Hồ Văn Thăng!
Lưu Hồng là tên gian xảo, đại khái là gã sẽ không tham dự vào, cho nên xác suất lớn nhất là tìm tới hai học sinh của Chu Minh Nhân.
Từng suy nghĩ lóe lên ở trong lòng hắn, một tên Địch Phong nào có tác dụng gì, cùng lắm là liên lụy tới Chu Bình Thăng, chẳng đại biểu được ai hết, chỉ khi nào liên lụy tới học sinh của Chu Minh Nhân thì chuyện mới khác đi.
Đây là hạch tâm của Đơn thần văn hệ, nhân vật quan trọng nhất, đại biểu cho rất nhiều thứ.
...
Bách Cường lâu.
Hôm nay là khánh điển, dù cho là Bách Cường lâu thì cũng thiếu đi mấy phần lệ khí, hôm nay có rất ít người đánh bảng.
Bách Cường lâu hôm nay còn tổ chức Bách Cường yến!
Tối hôm qua Tô Vũ đã nhận được tin báo, bởi vì Đại Hạ vương có thể sẽ đến, mà dù cho Đại Hạ vương không đến thì Hạ gia cũng sẽ có người đến, thăm hỏi học viên Bách Cường, bởi vì những người này đại biểu cho tương lai của Đại Hạ phủ.
Giờ phút này, bên ngoài Bách Cường lâu có màn hình thủy tinh lớn treo lên.
Trên màn hình, Hạ Hầu gia đang cùng một đám cao tầng Đại Hạ phủ cười cười nói nói, thăm hỏi quân đội.
Trấn Ma quân, Long Võ vệ, phủ quân, Tập Phong bộ, Thành Vệ quân các nơi, ở Đại Hạ phủ chỉ riêng đủ loại đội quân thì đều vượt qua trăm vạn người.
Nam Nguyên quá nhỏ, trong số 28 thành thì nó chỉ như một huyện thị, mặc dù như thế thì ở Nam Nguyên, Thành Vệ quân và Tập Phong bộ cũng có không ít nhân viên.
Thăm hỏi quân đội, đây là việc nhất định phải làm.
Kiểm duyệt bộ đội cũng là vì bảo trì sức chiến đấu, nửa năm qua, bởi vì Hạ Long Võ bế quan, sĩ khí quân đội hơi có chút trượt dốc, giờ phút này, Hạ gia cũng đang nghĩ biện pháp khôi phục đấu chí.
Hôm nay nếu Đại Hạ vương đến, sĩ khí tự nhiên sẽ tăng lên, bảo trì một quãng thời gian dài.
Khi đám Tô Vũ đi đến đây thì cũng nhìn thấy khung cảnh này.
Vui vẻ hòa thuận!
Nhìn khuôn mặt tươi cười của Hạ Hầu gia trong màn ảnh, Tô Vũ khẽ mỉm cười.
Không xem thêm nữa, rất nhanh, Tô Vũ cất bước đi vào Bách Cường lâu.
Ngày khánh điển... Tất cả mọi người đều có mặt, vậy thì thật là tốt.
Ngoài cửa, Ngô Lam cùng Ngô Gia không vào trong, nếu không phải học viên Bách Cường thì không được vào Bách Cường lâu.