Mục lục
Vạn Tộc Chi Kiếp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chu Minh Nhân đột nhiên lạnh lùng nói: "Có đối thủ cũng tốt, nếu không người một nhà cũng sắp đánh thành ngươi chết ta sống rồi! Tô Vũ càng mạnh càng tốt, để bọn họ có mục tiêu, miễn cho tranh chấp nội bộ khiến người ta chê cười!"

Đối với ông mà nói, sự tồn tại của Tô Vũ không phải vấn đề lớn.

Trịnh Ngọc Minh chèn ép Đa thần văn hệ là vì thù riêng, còn Chu Minh Nhân là vì khiến Đơn thần văn nhất hệ đoàn kết hơn.

Những năm qua Đa thần văn nhất hệ không trực tiếp ra mặt, Chu Minh Nhân thấy như vậy là không tốt.

Lão quỷ Hồng Đàm kia... mình đánh một quyền, ông ta rụt cổ về làm mình như đánh vào không khí, vậy nên cảm thấy thật biệt khuất!

Thậm chí Chu Minh Nhân hoài nghi Hồng Đàm là cố ý.

Ông ta trốn kĩ như rùa, kết quả Đơn thần văn nhất hệ tự mình đấu với nhau!

Ngay cả mấy vị Các lão cũng không hài hòa huống chi là người phía dưới, bọn họ đấu với nhau còn hung tàn hơn với người ngoài.

Bây giờ có Tô Vũ, ông thấy đúng là chuyện tốt.

Thậm chí ông hi vọng hắn chịu đựng được một quãng thời gian, đừng sụp đổ quá nhanh, nếu Tô Vũ sụp đổ, vậy nội bộ bọn họ sẽ vẫn tranh chấp.

Lúc trước Bạch Phong dưới Đằng Không còn ra mặt tranh một chuyến, cho nên xuất hiện mấy vị thiên tài trợ giáo Lưu Hồng, Hồ Văn Thăng này, đến khi Bạch Phong học tập Hồng Đàm cũng như rùa rụt cổ, Đa thần văn nhất hệ thật sự trở thành vật bài trí.

Mấy người vừa định rời đi, Tôn các lão bỗng nhiên xoay người nói: "Quên nói, Hạ Ngọc Văn sắp về rồi! Có tranh Tàng Thư các hay không?"

"Tranh!"

Chu Minh Nhân dứt khoát: "Dĩ nhiên phải tranh! Bây giờ học viên Bách Cường chỉ có một nhiệm vụ là trấn áp Ngô Gia, trước cuối năm, không được để cho Ngô Gia tiến vào Bách Cường bảng, không chỉ học viên Bách Cường, học viên khác cũng vậy! Tất cả đều nhìn chằm chằm Ngô Gia cho ta!"

Chu Minh Nhân quát: "Cùng chung mối thù! Bảo các học viên đều nhắm mục tiêu vào Ngô Gia và Tô Vũ đi, không đánh bại hai người này, bọn họ có tư cách gì mà nội đấu!"

"Đã biết!"

Tôn các lão gật đầu, như thế cũng tốt.

Cho các học viên một mục tiêu là chuyện tốt!

Chu Minh Nhân suy nghĩ một chút lại nói: "Bảo bọn họ, ai đánh bại được Ngô Gia một lần, thưởng trăm điểm công huân! Đánh bại Tô Vũ một lần, ta tự mình viết một bản ý chí chi văn xem như ban thưởng!"

Nghe lời này, mấy vị Các lão cũng phải kinh ngạc, không ngờ ông dốc hết vốn liếng như thế!

Chu Minh Nhân là Sơn Hải đỉnh phong, tự mình viết ý chí chi văn, còn là viết cho dưới Đằng Không, thứ này quá hiếm có!

"Được!"

Mấy người ứng tiếng, chỉ sợ sắp tới Tô Vũ sẽ gặp phiền toái lớn rồi.

Chu Minh Nhân bỗng nói: "Không phải người Đơn thần văn nhất hệ cũng vậy!"

"..."

Mấy người đột nhiên quay đầu nhìn ông!

Chu Minh Nhân thở dài nói: "Cho bọn họ biết, bọn họ không làm được, ta đây tìm người khác! Đến lúc đó xem ai được lợi!"

Mấy người hoàn toàn câm nín.

Nếu làm thế Tô Vũ sẽ thật sự gặp phải phiền phức lớn, mà nếu học viên Đơn thần văn nhất hệ bị kẻ khác giành mất phần thưởng, vậy thì quá lúng túng, lúc đó không còn mặt mũi gặp ai nữa!

Chu Minh Nhân không lên tiếng nữa.

Mấy người không hỏi lại chuyện thần văn, bọn họ không muốn tham dự việc này, để Chu Minh Nhân tự làm đi!

Đó là học sinh của ông, cũng không phải học sinh của mấy người bọn họ.

...

Tu Tâm các, tầng cao nhất.

Vạn Thiên Thánh ngồi xếp bằng dưới đất nhìn ra ngoài cửa sổ, bỗng nhiên lẩm bẩm: "Muốn đấu sao? Cũng tốt!"

Các học viên đấu, các cường giả cũng đấu.

Nếu không nguyện ý ra ngoài đấu, vậy đấu tranh nội bộ cũng tốt hơn không làm gì.

"Người đâu!"

Một lát sau, một vị lão nhân vào cửa, ông nhìn về phía Vạn Thiên Thánh, cung kính thưa: "Phủ trưởng!"

"Đi nói cho Ngô Nguyệt Hoa, Chu Minh Nhân muốn đào mộ Trương Nhược Lăng!"

"Vâng!"

"Mặt khác cũng nói cho Liễu Văn Ngạn!"

Vạn Thiên Thánh thản nhiên nói: "Ngô Nguyệt Hoa biết cũng chưa chắc sẽ nói với hắn."

"Ta hiểu!"

"Đi thôi!"

Lão nhân gật gật đầu, quay người ra cửa.

Vạn Thiên Thánh đứng lên nhìn về phía dưới lầu, lẩm bẩm: "Đấu đi! Không đấu, các ngươi không ngoi đầu lên, vậy thì ai biết cục diện năm đó là do người nào bày ra!"

Đa thần văn nhất hệ cũng nên lộ diện rồi.

Năm mươi năm trước, vì ngăn cản Ngũ đại Chứng Đạo mà nhiều người chết như vậy, lại còn đều là cường giả Đa thần văn nhất hệ, bọn họ suýt nữa đã chết hết.

Rất nhiều Vô Địch cảnh biết tin mà kết quả đều bị ngăn cản, dù là Đại Hạ vương thì cũng bị người đánh úp, lúc chạy đến nơi đã trễ rồi.

Thủ bút quá lớn!

Hành tung của tất cả Vô Địch nhân tộc lại bị người ta phát hiện.

"Là ngươi sao?"

Ông thì thào, Vạn Thiên Thánh ngẩng đầu nhìn lên trời, trong hình ảnh kia, phía sau tay nào ra đòn, là của ai?

Cầu Tác cảnh đến cùng là đang làm cái gì?

Những năm qua thật sự không tìm ra manh mối gì?

Hay là Cầu Tác cảnh cũng bị thẩm thấu rồi?

Ông thở dài một tiếng, đó chỉ là một trong vô số các khả năng mà thôi, không nhất định là thật, có lẽ là do ông nghĩ nhiều.

"Liễu Văn Ngạn... Hạ Vân Kỳ..."

Ông nói thầm một tiếng, lắc đầu, ngồi xuống, tiếp tục khoanh chân tu luyện.

Nên ra thì ra hết đi!

Nếu trốn tiếp, đa thần văn nhất hệ chẳng làm nên chuyện gì, vậy thì còn ai quan tâm đến các ngươi!

...

Cùng lúc đó, tin tức đã truyền ra!

Người nào hạ gục Tô Vũ, thưởng một bản ý chí chi văn của Sơn Hải đỉnh phong!

Tin tức vừa ra, toàn bộ học phủ đều oanh động.

Ý chí chi văn do cường giả Sơn Hải đỉnh phong viết ít nhất cũng phải hai ba ngàn điểm công huân.

Mà quan trọng là có công huân cũng chưa chắc đã mua được!

Hơn nữa phần thưởng còn không có hạn chế, công pháp gì, chủng loại gì, có lẽ đổi lấy một bản ý chí chi văn《 Vạn Văn kinh 》cũng có thể!

Vậy thì phát tài rồi!

Giờ khắc này, dù là những học viên sắp Đằng Không cũng chấn động.

Sắp Đằng Không, sắp học tập《 Vạn Văn kinh 》, dựa vào chính mình tìm hiểu thì quá khó khăn!

Tô Vũ!

Chỉ cần đánh bại Tô Vũ liền có thể đạt được cơ hội ngàn năm một thuở ấy, quá trân quý!

Người xếp hạng 71!

Giờ khắc này, học viên xếp thứ 80 đến 72 đều kích động.

Không chỉ thế!

Thậm chí một vài học viên xếp hạng cao hơn cũng đang suy nghĩ xem có nên tìm người hạng thấp hợp tác hay không, tỉ như đánh rớt thứ hạng của bọn họ!

Như vậy bọn họ muôn khiêu chiến Tô Vũ cũng là hợp tình hợp lý!

Trong vòng một đêm, Tô Vũ hoàn toàn nổi danh, trở thành hồng nhân của học phủ! Thậm chí danh tiếng không thua Chiêm Hải xếp hạng nhất.

Tin tức này đang nhanh chóng lưu truyền, trong lúc nhất thời, ngay cả người bên ngoài học phủ cũng nghe nói.

Tô Vũ của Đại Hạ Văn Minh học phủ!

Tân sinh năm nay, học viên yêu nghiệt, kẻ chiến thắng truyền nhân của Vạn, Hạ, Hồ, Triệu gia.

Giờ khắc này hạ gục Tô Vũ trở thành mộng tưởng của rất nhiều người.

Hạ gục hắn, lấy được một bản ý chí chi văn, dù mình không thể dùng, bán đi cũng có thể kiếm lời mấy ngàn điểm công huân, đối với học viên mà nói, mấy ngàn điểm công huân có lẽ là chuyện cả đời!

Mà lúc bấy giờ Tô Vũ còn đang đắm chìm trong nghiên cứu lĩnh vực thần kỳ, hoàn toàn không biết bên ngoài còn thật nhiều phiền toái đang chờ hắn.



Từ đêm ngày mùng 3, Tô Vũ hoàn toàn nổi tiếng.

Một đám người hận không thể ngay lập tức đi khiêu chiến Tô Vũ, nhưng từ ngày đó không ai nhìn thấy Tô Vũ nữa.

Có người nói hắn bế quan, có người nói lúc trước hắn bị thương, cũng có người nói Tô Vũ không dám nhận khiêu chiến, cho nên trốn đi.

Dựa theo quy tắc của học phủ, trước ngày 25, nếu có người khiêu chiến Tô Vũ mà Tô Vũ không nghênh chiến, vậy sau ngày 25 tổng kết lại Bách Cường bảng, Tô Vũ sẽ tự động xuống khỏi bảng.

Đây là vì phòng ngừa một ít học viên phòng thủ không chiến, cố ý tìm lý do kéo dài để chiếm vị trí trên bảng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK