Còn về ban thưởng dành cho vị trí thứ hai và thứ ba, Tô Vũ lựa chọn một viên thần phù, Hồ Thu Sinh ra tay cũng rất hào phóng, còn tặng luôn cho Tô Vũ 20 điểm công huân, không có chiếm tiện nghi của hắn.
Tính ra thì lần này hắn thu hoạch được 55 điểm công huân, kỳ thật không tính là ít, mà phải nói là rất nhiều!
Chẳng qua hiện giờ khẩu vị của Tô Vũ đã tăng cao, hoặc là nói tầm mắt hắn cao hơn rất nhiều, 55 điểm công huân tuy không tệ, nhưng lại không phải là thứ mà hắn tâm tâm niệm niệm nhất định phải có.
Giải thi đấu thần văn này cũng không phải mỗi năm đều tổ chức, đây vốn chính là phúc lợi dành cho tân sinh, cho bọn họ có cơ hội được khiêu chiến và thi đấu với thiên tài.
Chân chính lão sinh đều sẽ không tham gia cuộc thi này, tầm mắt của bọn họ đã sớm đặt tới trên Bách Cường bảng uy phong bên kia.
...
Tranh tài kết thúc, mọi người rời khỏi bí văn điện.
Buổi chiều còn phải tham gia kỳ nguyệt khảo, cho nên ai ai cũng muốn đi về nghỉ một lát, tranh thủ thời gian khôi phục tinh lực.
Cụ thể buổi chiều sẽ sát hạch cái gì, Tô Vũ cũng không có hỏi lại, mà là vội vã chạy về trung tâm nghiên cứu.
Tầng ngầm thứ nhất.
Khố phòng.
Bây giờ, bên trong nhà kho cũ kỹ đã được bỏ vào không ít bảo vật, tinh huyết, ý chí chi văn đều có, đây đều là đồ của Tô Vũ, còn Bạch Phong... Anh không có, anh nghèo!
Tô Vũ đem《 Sơn Hải Tầm U Thiếp 》đặt vào một góc bên trong nhà kho, cảm giác kích động nho nhỏ.
Hắn không vội vã mở ra, để ban đêm trở lại đây rồi hẵng tính.
Mặt khác, vẫn phải mua thêm một ít Long Tằm tinh huyết mới được, dựa theo lời giải thích của Toan Nghê thì phương thức mở ra thứ này kỳ thật không khác biệt lắm so với quyển sách họa của mình. Dùng Long Tằm tinh huyết mở ra, thế nhưng qua một thời gian ngắn, nó sẽ tự chủ động đóng lại.
"Thiên giai võ kỹ!"
Tô Vũ hít sâu một hơi, là đồ tốt a.
Có chút lưu luyến nhìn thoáng qua tấm thiếp mời ấy, Tô Vũ cố nén xuống xúc động muốn nghiên cứu ngay bây giờ, thành thành thật thật đi qua phòng Loại bỏ bên kia để khôi phục tinh lực, buổi chiều hắn vẫn còn phải tham gia kỳ kiểm tra tháng đây.
...
Buổi chiều.
Lớp cao cấp.
Lưu Hồng đến lần nữa.
"Buổi sáng mọi người tiêu hao cũng không nhỏ, lần này kiểm tra tháng của lớp cao cấp liền không đi Văn Minh Chí, còn về văn hóa khóa, bắt đầu từ tháng này thì mỗi lần sát hạch qua sẽ đạt giấy chứng nhận, qua một môn học thì được tính là 10 điểm, ban thưởng 1 điểm công huân, được tính vào điểm tích lũy công huân!"
"Tháng sau thì sẽ dựa trên cơ sở của tháng này, cộng thêm một môn học sát hạch nữa, cũng dựa theo tiêu chuẩn đó để tính!"
Cái này trước đó mọi người đã được nghe nói, cho nên cũng không lấy làm lạ.
Tháng rồi Tô Vũ đi thi mấy lần, qua được 4 môn học, coi như không tệ.
"Còn về phần kiểm tra xem ý chí lực cùng thần văn có gì tiến bộ hay không, kỳ thật dựa vào biểu hiện trong giải thi đấu thần văn lúc sáng đã có thể thấy được ít nhiều, bất quá có vài đồng học không tham gia..."
Lưu Hồng liếc qua mấy người Giả Danh Chấn, đoạn bảo: "Cũng không cần phiền phức như vậy, đợi chút nữa ta trực tiếp phóng thích ý chí lực áp chế, người nào kiên trì lâu nhất, người đó là đệ nhất! Dựa theo thời gian mà tính toán, kiên trì 1 phút là mười điểm, 10 phút thì là một trăm điểm."
"Tháng sau nếu lớp chúng ta có người muốn đi khiêu chiến Bách Cường bảng, vậy thì dựa theo quy của của ban cao cấp, chỉ cần được bài danh trên Bách Cường bảng thì đại biểu cho việc bài danh trong kỳ nguyệt khảo, cho nên nếu ai tiến nhập Bách Cường bảng, nếu chỉ có duy nhất một mình hắn, vậy thì trong kỳ kiểm tra tháng, người đó mặc định được xếp vị trí thứ nhất, không cần phải đi thi!"
Hết thảy vẫn là dùng thực lực nói chuyện!
Kỳ kiểm tra tháng chẳng qua cũng là vì muốn thúc đẩy học viên mau chóng mạnh lên.
Tiến nhập Bách Cường bảng, hơn nữa chỉ có một mình ngươi đủ sức xông vào, vậy thì còn không phải là đệ nhất trong cuộc thi tháng thì còn có thể là ai?
"Nếu như có nhiều người cùng tiến vào, vậy thì lúc đó sẽ dựa theo thứ hạng trên Bách Cường bảng mà quyết định thứ hạng của kỳ thi. Ví dụ như có 10 người tiến nhập Bách Cường bảng, vậy thì mười người đó lần lượt sẽ xếp từ hạng nhất đến hạng mười nguyệt khảo."
Lưu Hồng tiếp tục căn dặn: "10 người tháng trước đã xếp hạng thấp nhất của lớp, ta hi vọng tháng này các ngươi phải nỗ lực vươn lên, không được để thứ hạng tiếp tục thụt lùi nữa, liên tục xếp trong mười vị trí cuối cùng ba lần thì các ngươi sẽ bị chuyển hạ xuống trung cấp ban học tập, mà lão sư của các ngươi cũng sẽ bị giảm xuống bình chờ!"
Gã nhìn thoáng qua Tô Vũ, có chút cảm giác bất đắc dĩ.
Lúc trước khi Tô Vũ vừa nhập học, gã đã từng nghĩ tới phương án chèn ép Tô Vũ ba lần xếp hạng chót trong lớp, kết quả cái tên này cọ cọ hướng bên trên vọt lên, muốn ép cũng ép không được.
Ngay cả mấy vị yêu nghiệt trong ban cao cấp cũng chưa chắc đã ép nổi hắn.
Còn về phần đồ đệ Lâm Diệu của mình, nguyên bản gã còn cho rằng ít nhiều gì thì tên kia cũng được xem như là tiểu thiên tài a.
Kết quả... Thôi, không đề cập tới cũng được!
Hiện tại tên đó chỉ hận không thể khoe khoang với mọi người rằng mình chính là tiểu đệ của Tô Vũ, gã còn có thể nói cái gì nữa.
Quá mất mặt!
Kế hoạch này rõ ràng không thể thực hiện được!
Còn Ngô Lam... Thôi đi, muội muội của Ngô Kỳ chính là ngốc tử thực thụ, bị Tô Vũ bán chắc chắn sẽ còn vui vẻ thay hắn đếm tiền.
Lưu Hồng cũng không nhiều lời, trực tiếp hỏi: "Đối với phương thức khảo hạch như vậy, mọi người có ý kiến gì không?"
Tô Vũ trầm mặc một chút, nhấc tay phát biểu: "Lão sư, ngươi phóng thích ý chí lực để áp chế, sẽ không cố ý nhằm vào người nào, có đúng không?"
"..."
Lưu Hồng bật cười, mở miệng đáp: "Yên tâm, không phải một mình ta, đợi chút nữa còn có vị nghiên cứu viên khác tới giám sát. Tô Vũ, ngươi cảm thấy lão sư sẽ nhằm vào người nào à?"
Tô Vũ không lên tiếng.
Đương nhiên!
Không có ai giám sát, ngươi không nhằm vào lão tử mới là lạ!
Cho dù có người đến giám sát thì cũng phải cẩn thận một chút.
Đang khi nói chuyện, rất nhanh, một vị trợ giáo Đằng Không cảnh đã vào cửa, không phải Hoàng Thắng, vị kia đã đi nhận công tác ở Dục Cường thự, bây giờ không còn ở trong học phủ.
Lưu Hồng mở miệng nói: "Bài kiểm tra tháng chính thức bắt đầu! Hiệu quả sẽ tương tự như khi dùng Văn Minh Chí, nếu ai không kiên trì nổi thì phải tự liệu sức mình, lập tức lui ra ngoài!"
Dứt lời, một cỗ uy áp cường đại bao trùm tới!
Thân thể Tô Vũ chìm xuống!
Sau một khắc, Tô Vũ biến sắc, vội vàng nhìn về phía Lưu Hồng!
Lưu Hồng một mặt lạnh nhạt, gã không có nhằm vào Tô Vũ, chẳng qua là... Ý chí lực đang dò xét một ít gì đó.
Tô Vũ cảm thụ được, mình bị người ta dùng ý chí lực nhìn trộm!
Hắn thầm mắng một tiếng, quá vô sỉ!
Trách không được hỗn đản kia lại lựa chọn phương thức này để hoàn thành bài kiểm tra tháng.
Bóng mờ kết giới bị phóng thích.
Từng cái khiếu huyệt bị lộ ra.
Nguyên bản Tô Vũ đã che giấu rất kỹ, bất quá lúc này có không ít khiếu huyệt dần dần buông ra, 76 cái khiếu huyệt!
Những khiếu huyệt trước đó đã bị tinh huyết Quang Minh điểu gột rửa tới sáng rực, hiện giờ dưới áp lực phóng thích của Lưu Hồng, chậm rãi lộ ra hào quang vốn có.
Lưu Hồng đang chậm rãi dò xét, bỗng nhiên ánh mắt biến đổi.
Trong nháy mắt gã liền nhìn về phía Tô Vũ!
Trong mắt mang theo vẻ khiếp sợ nồng đậm.
Tình huống như thế nào?
76 cái khiếu huyệt, không tính là ít, Thiên Quân lục trọng, còn kém 8 cái khiếu huyệt nữa là tiến vào Thiên Quân thất trọng.
Có điều là, nguyên khí xung quanh khiếu huyệt của tiểu tử này sao lại tinh khiết như thế?
Đâu chỉ riêng Lưu Hồng, trong lớp học có không ít người dồn dập nhìn về phía kẻ đang phát sáng như bóng đèn huỳnh quang - Tô Vũ, ai ai cũng lộ ra vẻ nghi ngờ.
Mấy người Giả Danh Chấn cũng nhìn về phía Tô Vũ, trong lòng thoáng thấy kinh ngạc!
Nguyên khí thật sự vô cùng tinh khiết!
Các khiếu huyệt đều đang tỏa ra hào quang chói mắt!