Cuộc chiến Bách Cường hạ màn.
Tu Tâm các.
Tầng 35, văn phòng của Vạn Thiên Thánh.
Giả Danh Chấn vụng trộm đi đến, vừa vào cửa liền cảm khái nói: "Lão Vạn, ta cảm thấy bọn ta không cần thiết phải giả trang làm tân sinh nữa, lần này có Tô Vũ, hiện tại lại nhiều thêm vài tên ra tay hung hãn, năm người bọn ta hoàn toàn không phát huy chút tác dụng nào. Ngươi xem đi, lão sinh trên Bách Cường bảng hôm nay đều bị đánh cho hồ đồ!"
Trước đó là muốn để mấy vị Các lão bọn ông kích thích tân sinh một phen, hiện tại còn cần kích thích sao?
Đừng làm rộn!
Tân sinh năm nay tựa như đều được tiêm máu gà, bọn họ tự mình kích thích lẫn nhau đến phát điên rồi, cuộc chiến Bách Cường hôm nay chính là chứng cứ rõ ràng nhất.
Bách Cường lôi kết thúc, hơn 20 vị tân sinh đã lên bảng, thật là đáng sợ, đây là điều mà bao năm qua chưa từng xảy ra tại học phủ!
Giả Danh Chấn lại nói: "Lão Vạn, người bên Chiến Tranh học phủ còn dám tới sao? Tân sinh năm nay của chúng ta thật hung tàn, ta sợ bọn chúng sẽ đem đám nhỏ của học phủ bên kia đánh tới nỗi khiến người ta hoài nghi nhân sinh mất!"
Dựa theo ước định thì tháng sau đối phương sẽ tới, bây giờ cũng chỉ còn lại có mấy ngày là hết tháng.
Này còn tới làm gì?
Không sợ bị ngược chết à?
Vạn Thiên Thánh vẫn chăm chú đọc sách như cũ, cũng không ngẩng đầu lên, chỉ nhàn nhạt cất tiếng: "Ngươi thật sự cho rằng chỉ có Văn Minh học phủ là có yêu nghiệt? Chiến Tranh học phủ cũng có mấy tên, thực lực không kém, Vạn Thạch thất bát trọng đều có vài người, có kẻ tuy chỉ tu luyện công pháp 108 khiếu, nhưng y đã sớm là Vạn Thạch cửu trọng, thực lực rất được, Chu Hạo gặp cũng chưa chắc đã giành chiến thắng."
"Cũng khó nói, đừng quên bên học phủ chúng ta vẫn còn rất nhiều yêu nghiệt khác, đặc biệt là Tô Vũ, hắn mà ra tay thì những tên kia sao có thể là đối thủ của hắn."
Giả Danh Chấn phản bác, lại có chút nóng nảy nói: "Lão Vạn, vì sao bọn ta còn phải tiếp tục giả mạo tân sinh? Chẳng có ý nghĩa gì cả! Ngươi bảo chúng ta thông đồng Vạn Tộc giáo, ta cũng đã thử cấu kết, bán được không ít thứ, cũng có người âm thầm liên hệ với ta, nhưng dường như đều là những kẻ qua đường, có lẽ ngay chính bản thân họ cũng không nghĩ mình lại là giáo chúng Vạn Tộc giáo."
Những người này đều là vòng ngoài, vốn cũng không biết mình đang phục vụ cho ai, chỉ biết lấy tiền làm việc, loại người như thế thì dù có bắt được cũng không có tác dụng gì mấy, căn bản họ chẳng có thông tin gì để khai thác.
"Đó là do ngươi không có năng lực!"
"..."
Giả Danh Chấn muốn mắng người, "Ta vô năng à? Thế thì ngươi có bản lĩnh, ngươi đi bắt đi!"
"Ngươi cho rằng ta không bắt được?"
"Ngươi bắt được thì còn kêu ta đi làm gì?"
"Ta không thèm bắt đám tiểu nhân vật, không có ý nghĩa!"
Vạn Thiên Thánh thản nhiên nói: "Trong học phủ của chúng ta, tối thiểu có một vị Lăng Vân, thậm chí Sơn Hải là Vạn Tộc giáo!"
"Hả?"
Sắc mặt Giả Danh Chấn ngưng trọng, "Thật sao? Đã len lỏi sâu tới mức độ này rồi?"
"Ừm."
Vạn Thiên Thánh gật đầu, "Bình thường thôi, có điều Lăng Vân và Sơn Hải ở học phủ có không ít, cho nên ta còn đang tra! Trước đó ta đã suy đoán rằng có kẻ đang ẩn núp tại cao tầng học phủ, thời điểm Nam Nguyên bên kia bị tập kích, đám Hồng Đàm bọn hắn đều vừa vặn có việc, có người thì bế quan, có người lại ra ngoài... Đối phương chính là bắt lấy thời cơ lúc này. Chứ người bình thường nào có thể biết được hành tung của Sơn Hải."
"Mà đợt Tô Vũ bị tập kích, Trương Vũ trước khi chết cũng đã khai trong học phủ có người truyền ra tin tức cho bọn họ. Hiển nhiên chuyện Tô Vũ ra ngoài không tính là cơ mật gì, người biết không ít, thế nhưng có thể trực tiếp liên hệ đến 5 vị Đằng Không thì ngươi cảm thấy đó là tiểu nhân vật?"
Giả Danh Chấn chần chờ đáp: "Liệu có phải là do thông tin truyền trong nhóm, sau đó cường giả Vạn Tộc giáo truyền xuống cho bọn Trương Vũ?"
"Xác suất không lớn, dính đến loại thiên tài như Tô Vũ thì thường đều là tin tức đưa thẳng tới, dĩ nhiên, không bài trừ hết thảy khả năng!"
Vạn Thiên Thánh nói tới đây thì lại rơi vào trầm ngâm, một lúc sau mới nhỏ giọng nói: "Lão Giả, đã nhiều năm ta bỏ mặc học phủ bị Vạn Tộc giáo xếp người vào, bỏ mặc nội bộ học phủ đấu tranh không ngừng, hành động này vừa có lợi mà cũng lại vừa có hại, bây giờ không bàn tới công tội, cứ để sau này hậu nhân tự phán xét đi. Nhưng ý của ta bây giờ là phải triệt để thanh tẩy hết thảy nguy cơ tiềm tàng bên trong học phủ, chuẩn bị sẵn sàng cho chiến tranh, tùy thời có thể để toàn bộ Văn Minh sư của học phủ xuất quân tới Chư Thiên chiến trường..."
Giả Danh Chấn nhíu mày nhìn ông.
Vạn Thiên Thánh lại nhìn ra ngoài cửa sổ, xa xăm nói: "Chiến tranh không còn xa nữa, ta cảm thấy chẳng mấy chốc sẽ đến! Mấy chục năm qua, mặc dù Nhân tộc có điểm an nhàn, hưởng lạc, tranh chấp nội bộ không ngừng, thế nhưng may mà hiện tại người tỉnh táo càng ngày càng nhiều!"
"Dù Chiến Thần điện và Cầu Tác cảnh bỏ mặc Nhân cảnh tranh đấu nội bộ, thế nhưng họ cũng đang đưa ra một số quyết định, tỉ như... thống nhất ý chí!"
"Nhân tộc phân tán, trên tiền tuyến mặc dù thống nhất, nhưng ở các đại phủ vẫn chưa làm được việc nhất trí!"
Một khi Nhân tộc thật sự hợp nhất, thực lực chắc chắn sẽ vô cùng mạnh mẽ, Thần Ma hai tộc hợp lại cũng chưa chắc có thể ép được chúng ta, đến lúc đó coi như có thể giành được Nhân cảnh thì bọn chúng cũng sẽ gặp tổn thất nặng nề!
Giả Danh Chấn nhíu mày nhìn ông, "Vậy ý của ngươi là..."
Vạn Thiên Thánh đáp: "Ta bảo các ngươi giả vờ làm học sinh chỉ là để cho các ngươi thăm dò sâu cạn mà thôi! Kết quả mấy người các ngươi đúng là đã khiến ta thất vọng. Trong suy nghĩ của ta, mấy người các ngươi sẽ thâm nhập sâu vào, xây dựng nên một Vạn Tộc giáo. Giáo chủ Huyết Hỏa giáo đã bị giết, cái này chính là cơ hội lớn, cộng thêm trước đó Thiên Nghệ thần giáo bị diệt. Ngươi xem, Huyết Ngạc chỉ là một Lăng Vân mà còn dám chiêu binh mãi mã, các ngươi chẳng lẽ lại kém cỏi đến vậy?"
"Huyết Ngạc còn chưa chết?"
Giả Danh Chấn kinh ngạc, trước đó nghe nói đã có Sơn Hải đuổi theo giết gã, làm sao gã còn sống?
"Vẫn chưa."
Vạn Thiên Thánh cười nhạt đáp: "Tránh né rất lợi hại, hiện tại cũng không biết đã lẩn đi đâu rồi, Đại Hạ phủ rất lớn, tạm thời chưa có manh mối gì."
Giả Danh Chấn gật đầu, cũng không nhiều lời, rất nhanh lại nói: "Vậy ý của ngươi là tốt nhất mấy người bọn ta tự mình lập ra một giáo phái..."
"Tùy ngươi."
Giả Danh Chấn im lặng, cái gì gọi là tùy ta?!
Giả Danh Chấn thở dài, lại tiếp tục nói: "Mặt khác, Đơn Đa chi tranh, bây giờ nhìn lại lại không có cảm giác bùng nổ kịch liệt. Theo ta cảm thấy, hẳn là vì đôi bên đều đang ấp ủ âm mưu cực lớn. Lão Vạn, nếu cứ tiếp tục như thế, ta cho rằng bọn họ sẽ đấu đến khi một phương triệt để diệt sạch mới thôi, chẳng lẽ ngươi không định làm gì sao?"
Vạn Thiên Thánh rầu rĩ nói: "Vậy liền đấu đi, đấu đến khi một phương diệt sạch cũng tốt! Thắng rồi sẽ thống nhất ý chí, bằng không nội bộ hiện giờ chia rẽ quá lớn, ngươi hận ta, ta hận ngươi. Lão Giả, ngươi nói xem, ngươi thật sự cảm thấy bọn họ có thể cùng một chỗ đồng lòng đấu với vạn tộc? Cứ để kệ đi, nhìn như tổn thất một nhóm người, nhưng trên thực tế có thể giúp thực lực chúng ta càng cường đại hơn!"
Nhân tộc chia năm bè bảy mảng, thật sự không thể so được với việc đồng tâm hiệp lực, mà cường giả nhân tộc đang ngày một ít đi.
Đây là suy nghĩ của Vạn Thiên Thánh.
Giả Danh Chấn lại không đành lòng nói: "Kỳ thật ngươi nên sớm đè đấu tranh của bọn họ xuống, bây giờ không còn kịp nữa rồi, oán hận chất chứa quá sâu."
Vạn Thiên Thánh cười nhạt, "Sớm đè xuống cũng không có tác dụng gì, nếu không để bọn họ bạo phát ra ngoài thì vốn dĩ nó cũng là một khối u ác tính! Ít nhất cứ bạo phát đi, để người ta biết tranh chấp nội bộ sẽ tổn hao tới cỡ nào, tự khắc người ngoài nhìn vào sẽ rút ra bài học mà giảm bớt hành vi tương tự. Dù sao áp lực bên ngoài cũng không đủ lớn để răn đe, vạn tộc cũng là kẻ thông minh, bọn chúng biết không nên gây ra sức ép quá lớn cho nhân tộc, tránh để chúng ta cảnh giác, đây chính là thủ đoạn mềm dẻo cắt thịt!"
Vạn Thiên Thánh nói không sai, đây quả thật là thủ đoạn mềm dẻo cắt thịt!
Nếu vạn tộc hung hăng, gây sức ép mạnh mẽ cho nhân tộc thì lòng người đã khác, tỉ như thời điểm hơn ba trăm năm trước.
Nhưng đã nhiều năm qua, vạn tộc không còn để xảy ra quy mô xâm lấn toàn diện nữa, hơn ba trăm năm an nhàn đã khiến rất nhiều người quên mất bên ngoài vẫn còn đang có chiến tranh!
Dã tâm xâm lấn của Thần Ma mãi mãi không thể diệt!
Giả Danh Chấn nghe vậy thì thấy bất đắc dĩ không thôi.
Vạn Thiên Thánh thở dài, không muốn nhắc tới mấy vấn đề nhàm chán ấy nữa, ngẫm nghĩ một lát, ông chợt dặn dò Giả Các lão: "Thời gian tới có thể Tô Vũ sẽ có việc lại phải ra ngoài. Ngươi nhớ chú ý một chút, những người khác sẽ không để yên, tốt nhất các ngươi có thể sắp xếp người ổn thỏa. Hợp Khiếu pháp vừa ra, hiện tại giá trị của Tô Vũ lại tăng lên, nếu có kẻ muốn xuất thủ đối phó hắn thì dám chừng sẽ cho cả Sơn Hải ra tay."
Khả năng này rất lớn!
Giá trị của Tô Vũ trong mắt Vạn Tộc giáo lần nữa lại tăng lên, đây là điều tất nhiên.
Một bản Hợp Khiếu pháp vừa mang tới tiền tài cho Tô Vũ, cũng vừa mang đến vô số nguy hiểm cho hắn.
Giả Danh Chấn gật đầu, "Được, ta biết rồi!"
Dứt lời, ông cũng không nói nhảm nữa, rất mau liền lặng yên không tiếng động lui ra ngoài.