Không biết từ đâu lại xuất hiện một tên trẻ ranh miệng còn hôi sữa!
Mà vào thời khắc này, nơi xa, Tô Vũ tựa như người trong suốt, hiển hiện lần nữa rồi mắng: "Lão tử biết ngay Ma tộc đều là dạng này mà! Trở mặt liền muốn hạ sát thủ, dù sao cũng không phải lần đầu tiên!"
Phốc phốc!
Một thanh tế kiếm xuyên thủng hư không chỗ hắn đứng, Tô Vũ lại biến mất, sau một khắc, Lam Ảnh xuất hiện, khẽ nhíu mày.
Lại một lát sau, vài vị Ma tộc dồn dập ra tay, đánh cho Tô Vũ biến mất không thấy gì nữa.
Thiên Đạc cũng bó tay rồi!
Thật là có đồ điên muốn tìm chết!
Bọn họ đang thương lượng chuyện giết Hoàng Đằng, kết quả một gia hỏa Thủy Linh tộc lại tới quấy rối, không biết còn tưởng rằng họ sắp giết người nhà của tên Thủy Linh tộc này!
Nhân tộc và Ngũ Hành tộc vốn đâu có quan hệ gì với nhau.
Mà nơi xa, thân hình Tô Vũ lại hiện ra lần nữa, hắn dương dương đắc ý nói: "Ma tộc cũng chỉ như thế! Thuật trốn chạy của Ngũ Hành tộc ta là thiên hạ đệ nhất!"
Phốc!
Một bóng đen xuất hiện, trực tiếp một kiếm xuyên thủng hư không, xuyên thấu bóng nước kia.
Tối Ảnh Ma tộc!
Mà Tô Vũ giờ phút này đã cấp tốc trốn chạy, vừa chạy vừa truyền âm khắp bốn phương: "Ma tộc chính là như vậy, một lời không hợp liền muốn giết chóc, nhất là Huyết Hỏa ma tộc, vô sỉ tối thượng! Thật sự cho rằng vạn tộc đều sợ Ma tộc các ngươi à? Có bản lĩnh thì mau tới giết ta, giết không được ta thì ta sẽ trở về gọi người đến báo thù, các ngươi cứ chờ đấy!"
Hắn nói xong, người đã hoàn toàn biến mất!
An tĩnh!
Thiên Đạc cau mày, bên cạnh, một vị Ma tộc ở mi tâm lộ ra một con mắt dò xét bốn phía một thoáng, cau mày nói: "Đi rồi!"
Xuất sư bất lợi!
Bọn chúng còn chưa liên hợp thì đã bị Thủy Linh tộc quấy nhiễu!
Giờ phút này, Ma tộc ba mắt kia dò xét bốn phía một phen, gã cũng thấy rất bất đắc dĩ, "Ngũ Hành tộc có độn thuật cực kỳ cường hãn, tên kia trốn rất mau!"
"Bất quá nơi đây còn có một vị Thổ Linh tộc khác, hẳn là Thổ Linh tộc Phù Thổ Linh!"
Thiên Đạc khẽ gật đầu, trong mắt thần quang bùng nổ nhìn về hướng của gã Thổ dân.
Nơi xa, ở bên ngoài ngàn mét, gã Thổ dân thấy Thiên Đạc nhìn về phía mình thì trong lòng không khỏi thầm mắng, gã hiển hiện thân ảnh, một con rối đất hiện ra, "Hiểu lầm, ta không có ý định đối đầu với Ma tộc, vừa rồi vị đạo hữu kia... đại khái cũng là bị Huyết Hỏa ma tộc lừa thảm nên mới có chút thất thố, Thiên Đạc đạo hữu chớ hiểu lầm!"
Thiên Đạc khẽ gật đầu, thản nhiên nói: "Phù Thổ Linh, hi vọng ngươi đừng kéo phiền toái cho ta! Lần này chúng ta là vì báo thù cho Ma Nhĩ Ba, báo thù cho đệ đệ của hắn, chúng ta không muốn đối địch với bất cứ chủng tộc nào! Giết Hoàng Đằng cùng Ngô Kỳ mới là nhận thức chung!"
"Dĩ nhiên!"
Thổ dân khẽ cười, trong nháy mắt con rối đất đã tán loạn, tan biến ngay tại chỗ, mà gã Thổ dân cũng trốn chạy, không tới gần nữa.
Trong lòng gã vẫn nhịn không được thầm mắng một tiếng!
Đệch!
Ta xem như mắt bị mù, thế mà chủ động đi cùng với tên kia, lần này thì hay rồi, còn chưa xem cuộc vui thì đã bị Ma tộc để mắt tới.
...
Mà ở một chỗ khác, cường giả Thần tộc tóc trắng mang theo vài vị cường giả Huyền Khải nhất tộc cũng dò xét bốn phía, thản nhiên nói: "Ngũ Hành tộc... đầu óc của Thủy Linh tộc bị tu thành nước rồi! May là uy hiếp không lớn, bằng không, Thiên Đạc sẽ từ bỏ Hoàng Đằng mà đuổi theo giết hắn!"
Thiên Đạc không dám rời khỏi Thiên Đoạn cốc quá xa, miễn lại để cho Hoàng Đằng có cơ hội chạy mất.
Bằng không, dù Tô Vũ trốn chạy nhanh cỡ nào thì vẫn còn có chút tung tích có thể tìm ra.
Hồng Khải khẽ gật đầu, không nói gì, chỉ là gã thấy hơi kỳ quái, độn thuật kia là Ngũ Hành tộc độn thuật sao?
Nhân tộc độn thuật và Ngũ Hành tộc cũng hơi giông giống.
Đều rất khó truy tung!
Hồng Khải trước đó không có quan hệ gì nhiều với Ngũ Hành tộc, gã biết bộ tộc này độn thuật siêu đỉnh, giờ phút này, gã không nhịn được lại nghĩ đến Thôi Lãng, cái tên Thôi Lãng đó gã đã biết, thấy được từ trên bảng danh sách.
Thôi Lãng cũng biết độn thuật!
Chạy trốn bằng đường thủy thì gã chưa từng thấy, thế nhưng Thôi Lãng biết độn thổ, cái này gã từng thấy, hơn nữa còn có phong độn, hình như Thôi Lãng cũng biết luôn.
Ngũ Hành tộc ngược lại không có Phong Linh tộc.
Hồng Khải thầm nghĩ, lòng gã mang theo từng tia nghi hoặc nhưng cũng không nghĩ nhiều, thần văn sư Nhân tộc có nhiều thần văn, biết một chút độn thuật đặc thù thì cũng không kỳ quái.
Một người là nhân tộc, một bên là Ngũ Hành tộc, chênh lệch giữa hai bên vẫn rất lớn.
"An huynh, chúng ta sẽ tiến vào Thiên Đoạn cốc vây giết Hoàng Đằng sao?"
"Không vội!"
Nam tử tóc trắng cười nhạt, "Tên Thủy Linh tộc mặc dù ngu xuẩn, nhưng hắn nói không sai, Hoàng Đằng chạy về hướng này tất nhiên là có một ít chuẩn bị. Trong đó đao khí vẫn còn, cẩn thận trở thành quỷ dưới đao của Đại Hạ vương! Vĩnh Hằng cảnh dù cho lưu lại một tia đao khí, một khi toàn bộ bùng nổ thì chúng ta cũng không dễ chịu! Để xem Thiên Đạc giải quyết vấn đề này thế nào!"
"Nghe theo đại nhân!"
Hồng Khải cũng không nói gì, giết Hoàng Đằng không phải mục đích của gã, gã cũng rất khó ở trước mặt những người khác cướp được cơ hội giết Hoàng Đằng. Nếu thật sự giết, thiên địa ban thưởng gì đó gã cũng chưa chắc có thể cầm tới.
Hiện tại gã càng muốn nhìn thấy là Thôi Lãng tới đây, tốt nhất nghĩ cách cứu viện những nhân tộc đó thì mới tốt!
Để cho cái tên này đi chết đi!
...
Tô Vũ lúc này đã chạy ra bên ngoài mấy chục dặm, hiện tại dừng bước, thở hắt ra, cười ha hả không ngừng.
Hết sức thoải mái!
Hắn biết đối phương sẽ không truy sát mình, nếu thật sự có người đi theo đuổi giết thì hắn sẽ có cơ hội giết ngược lại tên kia!
Hiện tại không ai đuổi theo hết, rất tốt.
Nhiều ít gì cũng trì hoãn một ít thời gian, ta thật sự là người tốt, Hoàng Đằng là kẻ thù của lão sư ta, thế mà ta còn kéo dài thời gian cho y, trên đời này người tốt như ta không nhiều lắm đâu.
Nếu lần này Hoàng Đằng không chết, cho ta đánh mấy trận là được, tốt nhất là thu hình lại sau đó gửi cho sư phụ ta.
Bất quá hắn cảm giác... xác suất Hoàng Đằng bị người ta giết chết không nhỏ.
Thiên Đạc và mấy vị Ma tộc khác trông có vẻ đều rất mạnh!