Mục lục
Vạn Tộc Chi Kiếp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tô Vũ cười ha hả: “Ta thẳng tính quen rồi, mọi người đừng để ý, tính cách nhiều năm khó đổi, mọi người hãy bao dung một chút, ta thật sự không định hạ thấp ai cả.”

“Ta hiểu!”

Chu Hồng Lãng khôi phục nụ cười, gã nói: “Thôi huynh quả là ngay thẳng! Đúng như Thôi huynh nói, thánh địa cũng chỉ là một xưng hô, kỳ thật giống như các đại phủ, ước nguyện ban đầu khi thánh địa thành lập chính là giúp Nhân cảnh có thể giao lưu nhiều hơn, quen thuộc lẫn nhau, dung hợp đoàn kết.”

Một chi của các đại phủ dọn qua quả thật là có ý tứ này, để dung hợp các đại phủ.

Kết quả... Hiển nhiên là thất bại.

Chi chuyển đi không nhất định đồng lòng cùng chi mạch bổn phủ, điều này thực bình thường, một phe chấp chưởng đại phủ, một phe tọa trấn thánh địa, tình huống không ai phục ai không hiếm thấy.

Vừa đi vừa tâm sự, tốc độ lên đường rất nhanh.

Đại Hạ phủ thành cũng càng ngày càng gần.

Dọc đường đi, không xảy ra chuyện gì.

Tô Vũ ngụy trang thành Thôi Lãng rất tự nhiên, hắn tâm sự với hết người này lại đến người khác, không bao lâu, tất cả mọi người đều quen thuộc với hắn, dù lúc trước không quen, giờ phút này cũng quen.

Hắn không có tật xấu gì, chỉ có phát ngôn quá tùy tính, cũng không có ác ý.

Nhưng đôi khi, lời nói ra thật sự rất đáng giận.

Dựa theo đánh giá của người hiểu biết Thôi Lãng, hỗn đản này trừ lúc nói về nữ nhân thì không buông lời đả kích, thời điểm khác đều là cà khịa người ta, nhưng nói dứt lời thì chưa chắc hắn đã nhớ mình vừa khịa ai.

...

Dọc đường đi, Tô Vũ vẫn luôn tập trung cường hóa ý chí lực của mình.

Hắn muốn ý chí lực thăng cấp! Tiến vào tam giai, đến Lăng Vân, như vậy sẽ có hi vọng làm thần văn tiến vào tứ giai.

Mấy thần văn chữ “Âm”, “Biến”, “Tĩnh” đều có thể tiến vào tứ giai, đó là thần văn Sơn Hải, ý chí lực tiến vào tam giai, Lăng Vân cảnh chân chính, khai 180 Thần khiếu, phối hợp thêm một ít công pháp và thiên phú kỹ, còn có Thần Phù lão Ngưu cho, tuy chưa chắc giấu giếm được vô địch, nhưng che mắt tất cả Nhật Nguyệt thì không vấn đề gì.

Còn vô địch thì cũng phải thâm nhập tra xét, nhưng vô địch nhàn như vậy sao?

Giờ phút này hắn tiếp tục rèn luyện ý chí lực. Một lòng hy vọng thăng cấp!

Vốn là Khoách Thần quyết có thể thuần hóa ý chí lực, nhưng Tô Vũ không định làm vậy, tiến vào Lăng Vân rồi tính, ít nhất phải giấu giếm một vài Nhật Nguyệt, chẳng hạn những người như Hạ Hầu gia.

Phác họa thần văn, mở rộng biển ý chí đều không phải việc cấp bách hiện tại.

Có lẽ có thể mượn dùng Đúc Binh phụng dưỡng ngược chính mình!

Nghĩ vậy, Tô Vũ bắt đầu tìm cớ để gặp gỡ Triệu Lập, hắn có thể lợi dụng việc Đúc Binh.

Hắn nhìn về phía một vị thiên tài trong đám người, vờ hỏi: “Tiểu Lý, ở Đại Hạ phủ, trừ Trần đại sư ra thì còn cường giả Đúc Binh hệ nào lợi hại không?”

Trần đại sư chính là Đúc Binh sư Địa giai duy nhất.

Tiểu Lý kia là thiên tài đến từ Đại Hạ phủ, nhưng đã tốt nghiệp từ lâu, y nghe Tô Vũ hỏi thì liền đáp: “Đương nhiên là có, tuy rằng Đại Hạ phủ chỉ có một Đúc Binh sư Địa giai, nhưng còn có một vị sắp sửa Địa giai khác.”

Tô Vũ nói thẳng: “Ngươi đang nói đến Triệu Lập đại sư à? Nhi tử của Tứ Đại phủ trưởng Đại Hạ Văn Minh học phủ, sư đệ của Triệu Thiên Binh - phủ trưởng Đại Chu Đúc Binh học phủ?”

“Chính là Triệu Lập đại sư!”

Tiểu Lý gật đầu, “Ta biết ngay là Thôi huynh biết Triệu đại sư mà, ta nói Triệu đại sư là sắp sửa Địa giai, Thôi huynh không có ý kiến gì chứ?”

Tô Vũ nhún vai: “Không ý kiến gì, nhưng đáng tiếc, ta nghe lão sư ta nhắc đến Triệu đại sư vài lần, rất tiếc hận, năm xưa nếu dã tâm của ông không quá lớn thì đã trở thành Đúc Binh sư Địa giai chân chính rồi, thân phận ta muốn bái phỏng Trần đại sư chắc hơi kém một chút, ngươi nói xem, nếu ta đi bái phỏng Triệu đại sư thì có thể giao lưu với Triệu đại sư không?”

Tiểu Lý ngập ngừng, “Khó nói lắm, tính tình Triệu đại sư tương đối cổ quái, nửa năm qua lại càng cổ quái hơn, nhưng Thôi huynh là thiên tài Đúc Binh hệ, ta có ý này, Thôi huynh hãy nói ngươi quen Tô Vũ, tính ra Triệu đại sư và Tô Vũ còn có chút danh nghĩa thầy trò, ngươi xem có thể mượn cơ hội để giao lưu hay không.”

“Tô Vũ?”

Tô Vũ giở vờ sửng sốt: “Hắn còn có quan hệ thầy trò với Triệu đại sư sao? Hắn biết Đúc Binh à? Ngươi không đùa ta chứ, ta không biết việc này đâu.”

Tiểu Lý cười đáp: “Hắn đương nhiên sẽ không Đúc Binh, nhưng lúc trước ở Đại Hạ Văn Minh học phủ, hắn phụ tu Đúc Binh hệ, chủ yếu là học tập Khoách Thần quyết cùng Triệu đại sư, cũng chính là cây bùa lớn khá nổi danh hiện giờ, chuyên môn dùng để đập người ta, kỳ thật Triệu đại sư dùng để Đúc Binh, còn Tô Vũ học để giết người.”

“Khoách Thần quyết có vẻ khá tốt.”

Chu Hồng Lãng cũng góp lời: “Ta biết nó, đáng tiếc ông ta không truyền ra ngoài, tiếc thay, nó dùng Đúc Binh rất tốt, dùng để giết người cũng cực hay, nên truyền thừa rộng rãi.”

Tô Vũ buồn cười, “Chu huynh, đừng thèm thuồng, mọi người còn đang hóng bí pháp của vô địch đây, mà có mấy quyển ngoại truyền chứ?”

“Không giống nhau.” Chu Hồng Lãng lắc đầu. “Bí pháp của vô địch không truyền ra ngoài là lo Vạn tộc sẽ lấy được, sẽ nghiên cứu, Triệu Lập nghiên cứu viên không phải là vô địch, chỉ là Lăng Vân, công pháp vẫn có thể truyền ra. Thôi huynh, ngươi cảm thấy thế nào?”

“Ta cảm thấy liên quan gì đến ta, đằng nào ta cũng đâu học được.”

Tô Vũ bất chợt nhỏ giọng, ra vẻ thần bí, hỏi: “Nhưng có thể đi tâm sự, Triệu đại sư có cháu gái không? Chắt gái cũng được? Nói thật, nếu dạy ta Khoách Thần quyết, ta không ngại ở rể đâu.”

Mọi người không nói gì, tên này lại thế nữa rồi!

Rốt cuộc hắn muốn nhận bao nhiêu gia gia?

Tô Vũ cười ha hả, rồi nhìn về phía tiểu Lý nói: “Tiểu Lý, tới Đại Hạ phủ thì phải phiền ngươi đề cử giùm ta, ta không để ngươi thiệt đâu, một thanh Văn Binh Huyền giai, thế nào?”

Hắn nhe răng cười: “Không cần làm gì nhiều, chỉ cần mang Văn Binh ta đúc đưa cho Triệu đại sư xem một cái, để ông chỉ điểm một chút, nếu chướng mắt thì thôi, nếu ông coi trọng, Đúc Binh sư cùng giai sắp thăng cấp sẽ trợ giúp ta không nhỏ, ta tới Đại Hạ phủ cũng là có ý định này.”

Tô Vũ thở dài, “Văn Binh Huyền giai, đúc 37 đạo kim văn trở lên, 9 đạo một đẳng, 46 đạo là Huyền giai trung đẳng, kỳ thật trước đó ta đã đúc ra Văn Binh Huyền giai trung đẳng 46 đạo kim văn ở trong Bách Đạo Các, nhưng lúc ta đúc ở hiện thực thì luôn không thành công.”

Nghe lời này, sắc mặt mấy người đều thay đổi.

Huyền giai trung đẳng?

Kỳ thật Bách Đạo Các có thể đánh giá tương đương hiện thực!

Vậy chứng tỏ Thôi Lãng thật sự chỉ thiếu chút nữa là có thể thăng cấp Huyền giai trung đẳng, như vậy hắn không đơn giản chỉ là Huyền giai sơ đẳng nữa!

Lúc này, một Sơn Hải hỏi thẳng: “Thôi tiểu hữu, ngươi đúc ra Văn Binh 46 đạo kim văn ở Bách Đạo Các thật sao?”

“Ta nói dối làm gì?”

Tô Vũ tức giận: “Nhưng ở hiện thực thì không được, lúc này ta ra ngoài cũng là vì vấn đề đó. Ta muốn thỉnh giáo một vài Đúc Binh sư hệ thống khác, ta học kiến thức chính thống của Đại Minh phủ, hiện giờ cứ cảm thấy khiếm khuyết một chút, hoặc là ý chí lực của ta hơi yếu, nếu tới Lăng Vân, chắc ta sẽ là Huyền giai trung đẳng.”

Huyền giai trung đẳng!

Lúc này đây, mấy người Chu Hồng Lãng càng thêm coi trọng hắn.

Gia hỏa này có thiên phú Đúc Binh không yếu.

Dựa theo lời hắn nói, tới Lăng Vân, hắn chắc chắn có thể đúc Văn Binh Huyền giai trung đẳng, ở giai đoạn Lăng Vân, rất có thể sẽ đạt tới Huyền giai đỉnh giống Triệu Lập.

Có lẽ 10 năm 20 năm sau, gia hỏa này sẽ là một Đúc Binh sư Địa giai!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK