Để chăm sóc đôi chân dài của Tân Sơ Hạ mà Phó Diệc Phàm đã giảm tốc độ và cùng bước đều nhịp với cô đi vào bàn tiệc.
Cũng may là cô có thể điều khiển được đôi giày cao gót này và bước qua khu vực thảm đỏ rất duyên dáng cùng với anh rồi bước vào đại một cách suôn sẻ.
Nhà tổ chức đã tính đến nhu cầu giao tiếp tự do của mọi người nên đã mở một buổi dạ tiệc buffet.
Trước khi khai mạc buổi dạ tiệc thì sẽ có một buổi lễ khai mạc và một chương trình biểu diễn bên lề.
Sau khi Phó Diệc Phàm đưa Tân Sơ Hạ đến chào một số lãnh đạo doanh nghiệp thì có một người đàn ông tóc nâu đã ngoài năm mươi tuổi nhưng vẫn đẹp trai phong độ đi về phía họ và đưa ra lời mời khiêu vũ với Tân Sơ Hạ.
“Cô gái xinh đẹp này, tôi có thể mời cô khiêu vũ được không?”
Người đàn ông tóc nâu lịch sự hỏi.
Tân Sơ Hạ bất giác nghiêng đầu nhìn về Phó Diệc Phàm và nhướng đôi mày thanh tú lên tỏ vẻ đắc thắng.
Khi cô nhìn Phó Diệc Phàm thì ý nói rằng những lời mà cô nói trước đó đã thành sự thật.
Phó Diệc Phàm nhìn Tân Sơ Hạ rồi anh chỉ mỉm cười và làm động tác đưa tay ra trước mời cô.
Lúc này Tân Sơ Hạ mới đưa tay ra và đặt tay lên bàn tay của người đàn ông tóc nâu. Dưới sự hướng dẫn của người đàn ông tóc nâu, cô đã uyển chuyển bước vào trung tâm của sàn nhảy.
Khi cô và người đàn ông tóc nâu khiêu vũ theo tiếng nhạc đã nhanh chóng thu hút sự chú ý của những người xung quanh.
“Lâu lắm rồi tôi mới thấy Candy khiêu vũ. lần bước vào sàn nhảy, cô ấy luôn trở thành trung tâm của sự chú ý: Lúc này, bên tai Phó Diệc Phàm vang lên một giọng nói đầy sự ngưỡng ủa một người đàn ông.
Phó Diệc Phàm không hề ngoảnh đầu lại xem đó là ai mà ánh mắt vẫn nhìn về phía Tân Sơ Hạ rồi mở miệng trả lời người đàn ông bên cạnh: “Xem ra anh Luss không chỉ là ông chủ của một quán bar nhỏ đâu nhỉ”
“Anh Phó cũng không chỉ là một vệ sĩ nhỏ đâu nhỉ” Luss nhếch miệng cười và anh ta cũng tập trung ánh mắt vào Tân Sơ Hạ.
Lúc này đây, Tân Sơ Hạ giống như một con bướm xanh đang bay dập dìu dưới ngọn đèn pha lê, tỏa sáng rạng ngời và diễm lệ vô cùng.
“Cũng giống nhau thôi mà” Phó Diệc Phàm nhẹ nhàng đáp lại.
Luss cố ý hỏi: “Anh có biết người đàn ông đang khiêu vũ với Candy là ai không?”
“Tất nhiên là biết rồi. Ông ta chính là người giàu nhất ở đây, nhà phân tích ngân hàng đầu tư nổi tiếng nhất thế giới, ông .Joe” Phó Diệc Phàm chậm rã Luss cười nói: “Xem ra anh Phó có chuẩn bị mà tới đây”
“Anh Luss cũng không phải đến đây để dạo chơi đâu nhỉ” Phó Diệc Phàm nói bằng một giọng điệu sắc bén.
“Mục tiêu của chúng ta đều là nhân vật có tiếng tăm và điều đó phụ thuộc vào việc ai trong chúng ta có thể nhận được sự ưu ái của ông lớn này trong tối nay” Luss dừng lại một lát rồi lại nói tiếp: “Có vẻ như ông doe rất thích Candy. Cũng không biết là Candy sẽ giúp tôi hay giúp anh đây?”
Phó Diệc Phàm liếc nhìn Luss đang đứng bên cạnh và thong thả nói: “Anh Luss đây là định nửa đường đứt gánh hay sao vậy?”
“Tôi có một tình bạn sâu sắc với Candy hơn anh và đương nhiên Candy sẽ không từ chối tôi” Luss nói một cách chắc chắn và khóe miệng nở một nụ cười đầy tự tin.