Mục lục
Thiếu tướng, vợ ngài nổi giận rồi - Nặc Kỳ Anh - Phó Quân Tiêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.





Chương 767: Tình cảm không được nhìn thấu


Sau khi Minh Tư Thành mặc quần áo xong, đi đến cửa thì nhìn thấy Nhiên Mộc Miên đang ôm hết mọi việc về mình, thế là anh cố ý châm biếm cô: “Đúng thật là một người phụ nữ ngốc!


Cô ở đây ban phát lòng từ thiện gì chứ? Hơn nữa, người mà tôi thích luôn là Hạ Sênh, nếu như cô không phải là con gái của Phó Quân Tiêu thì tôi cũng lười để ý đến cô”


“Cháu im miệng cho ông” Minh Phúc Đạt nhìn sang Minh Tư Thành rồi lạnh lùng mắng.


Nhiên Mộc Miên đứng thẳng người lên, nhìn Minh Tư Thành với vẻ không thể tin nỗi.


“Bắt đầu từ giây phút cô lựa chọn tôi thì tôi chỉ muốn chơi đùa với cô. Nói thật lòng, cô dựa vào đâu để lựa chọn tôi mà không phải là tôi lựa chọn cô? Vì nhà họ Phó cô có tiền có thế sao? Tôi nói cho cô biết, Nhiên Mộc Miên, tôi khinh thường nhất là loại cậy thế hiếp người như nhà cô” Minh Tư Thành cố ý lên cao giọng, nói với vẻ ngạo mạn và vô lý.


Bố của Hạ Mộc Tử cũng đại khái hiểu ra được chuyện là như thế nào nên liền nói với thuộc hạ của mình ở bên cạnh: “Xem ra là ân oán cá nhân của hai nhà. Nếu đã như vậy thì cậu hãy ghi chép lại theo sự thật đi! Vụ án này kết thúc ở đây”


“Vâng” Nhân viên ghi chép gật đầu.


Bố của Hạ Mộc Tử lại lịch sự gật đầu chào Minh Phúc Đạt và nói: “Chú Minh, nếu như đã là chuyện riêng tư của nhà họ Minh chú và nhà họ Phó vậy thì tôi không nhúng tay vào nữa. Tư Thành cũng không cần phải theo chúng tôi đến đồn cảnh sát nữa, tôi sẽ thu xếp chuyện bên phía cục cảnh sát giúp chú”


“Vất vả cho anh rồi, cảm ơn” Minh Phúc Đạt cảm kích gật đầu.


Lúc Hạ Mộc Tử đang định chen miệng vào nói gì đó thì đã bị bố của mình cưỡng chế kéo đi.


Lúc này bên trong phòng VỊP im lặng như tờ.


Minh Phúc Đạt thở dài một hơi rồi nói tiếp: “Nếu như các cháu đã vì muốn hủy bỏ hôn ước mà quậy đến mức này vậy thì ông sẽ chiều theo ý của bọn trẻ các cháu, hủy bỏ hôn ước của hai cháu.”


“Ông nội Minh..” Nhiên Mộc Miên muốn nói nhưng rồi lại thôi.


Minh Khải Huy tiến lên trước đỡ Minh Phúc Đạt rồi cùng với trợ lý thân cận rời khỏi đó.


Lúc này bên trong phòng VỊP chỉ còn lại Nhiên Mộc Miên, Minh Tư Thành và Bùi Hạ Sênh.


Nhiên Mộc Miên lại nhìn sang Minh Tư Thành, nhanh chân bước đến trước mặt anh và tức giận chất vấn: “Anh đưa ra ý tưởng ngu ngốc gì thế? Anh có biết anh làm như thế thì suýt chút đã hủy đi bản thân mình rồi không?”


*Ít ra thì hôn ước của chúng ta cũng đã bị hủy rồi, không phải sao? Tôi đã làm được chuyện mình đã hứa với cô rồi.” Minh Tư Thành thản nhiên trả lời.


Lúc này, Bùi Hạ Sênh chỉ quấn trên mình một chiếc khăn tấm màu trắng, đi chân trần ra phía lưng Minh Tư Thành, mỉm cười với Nhiên Mộc Miên và nói: “Cô nhóc, tôi nhận người đàn ông mà cô không cần nhé. Cảm ơn cô vì đã không gả cho anh ấy”


Nhiên Mộc Miên nghe Bùi Hạ Sênh nói như thế thì mặt mày lúc tái xanh lúc trắng bệch, giận cũng không được mà không giận cũng không được.


Thậm chí, cô cũng không biết tại sao đột nhiên mình lại buộc miệng tiếp tục chất vấn anh: “Minh Tư Thành, anh thật sự cùng với Bùi Hạ Sênh…”


“Sao cơ? Chỉ có cô được phép yêu đương mập mờ với người đàn ông khác còn tôi thì không được có quan hệ với người phụ nữ khác sao?” Minh Tư Thành giơ tay ra, lúc cắt ngang lời của Nhiên Mộc Miên thì cũng đồng thời cũng ôm Bùi Hạ Sênh vào lòng.


Nhiên Mộc Miên nhìn Minh Tư Thành thân thiết ôm lấy vai của Bùi Hạ Sênh mà tim như thắt lại.


Bùi Hạ Sênh còn nép vào lòng anh như một con chim non, dán chặt vào người Minh Tư Thành.





Đừng quên anh đã đồng ý với tôi, tham gia vào tổ chức của chúng tôi đấy”


“Tôi đâu có đồng ý tham gia vào tổ chức của các cô, tôi chỉ đồng ý với cô những lúc các cô cần đến tôi thì tôi sẽ cố hết sức giúp đỡ thôi” Minh Tư Thành lạnh lùng nói.


Buì Hạ Sênh nhếch môi nói: “Vậy cũng được, có kỹ thuật của một hacker như anh thì sẽ có thể giúp ích rất nhiều cho tổ chức của chúng tôi.”


Minh Tư Thành liếc Bùi Hạ Sênh một cái rồi không nói gì thêm.


Buì Hạ Sênh nhìn Minh Tư Thành, đột nhiên trong đầu nghĩ đến Nhiên Mộc Miên nên bổ sung thêm một câu: “Nói thật với anh, theo trực giác của phụ nữ chúng tôi thì tôi cảm thấy ánh mắt Nhiên Mộc Miên nhìn anh đã thay đổi rồi: “Đương nhiên là đã thay đổi rồi. Chắc là rất cảm kích tôi!”


Minh Tư Thành buồn bã đáp lại.


Bùi Hạ Sênh chỉ cười mà không nói gì.


Người đàn ông không có kinh nghiệm yêu đương này thật sự trong sáng chẳng khác gì một tờ giấy trắng, nhất định phải viết rõ ra trên giấy thì mới hiểu được.


Lần đầu tiên cô ta nhìn thấy Nhiên Mộc Miên ở cổng nhà Minh Tư Thành thì lúc đó chính xác là trong ánh mắt của Nhiên Mộc Miên không hề có tình ý với Minh Tư Thành.


Nhưng lần này ánh mắt Nhiên Mộc Miên nhìn Minh Tư Thành đã thay đổi.


Bùi Hạ Sênh ở bên cạnh, nhìn hai con người rõ ràng thích nhau nhưng lại không hiểu được tình cảm của đối phương thì cảm thấy rất thú vị.


Bùi Hạ Sênh không vạch trần cũng không tác hợp, chỉ giữ thái độ chờ xem kịch hay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK