Bạc Ngạn Thiên cố ý ra mệnh lệnh, tin tức chuyển viện của Bạc Tuấn Phong phải được bảo mật.
Bạc Thúy Quỳnh hoài nghỉ nói: “Là anh tôi nói với cô rằng anh Bạc Tuấn Phong ở đây hay sao?”
*Ai nói với tôi việc này cô không cần quan tâm, anh ấy hiện tại đang ở đang ở đâu?”
“Cô trở về làm cái gì? Trở về tiếp tục hại anh Tuấn Phong sao?” Bạc Thúy Quỳnh lạnh lùng hừ một tiếng: ‘Làm phiền cô cách xa anh Tuấn Phong một chút, cô có số khắc chồng, lỡ như có một ngày anh Tuấn Phong bị cô khắc chết thì phải làm sao?”
“Cô nói cho tôi..” Vân Giai Kỳ dưới sự kích động, lập tức nắm chặt cổ áo của cô ta: “Anh ấy ở đâu?”
“Cô không thể bỏ qua cho anh ấy được sao?” Bạc Thúy Quỳnh thở hổn hển, nói: “Anh ấy bị cô hại thành ra dáng vẻ gì? Hiện tại, anh Tuấn Phong vất vả lắm mới tỉnh lại, cô không thể cách xa anh ấy một chút, ngoan ngoãn rời khỏi thế giới của anh ấy sao?”
“Nếu như Bạc Tuấn Phong nói những lời này với tôi, tôi sẽ rời đi, nhưng cô lại là người nói những lời này, cô cảm thấy tôi sẽ nghe sao?”
Bạc Thúy Quỳnh đột nhiên nở một nụ cười lạnh: “Ha? Cô muốn nghe chính miệng anh ấy nói với cô sao? Được thôi! Cô đi tìm anh Tuấn Phong đi, anh ấy sẽ nói cho cô nghe!”
“Anh ấy ở đâu?”
Bạc Thúy Quỳnh nói: “Anh ấy bây giờ đang ở phòng hồi phục chức năng, 3208 khu B”
Vân Giai Kỳ vội vàng đi tới phòng hồi phục chức năng mà không để ý tới lời nói đầy ẩn ý của Bạc Thúy Quỳnh.
Mới đi đến cửa phòng 3203, Vân Giai Kỳ nhìn qua cửa số thì thấy một phòng hồi phục chức năng rất to, bên trong chứa đầy thiết bị phục hồi.
Vân Giai Kỳ mới đẩy cửa ra, chỉ cảm thấy một trận gió từ đối diện thối đến.
Ngay sau đó, cô nhìn thấy Mộ Ngọc My đứng trước một cái thiết bị khôi phục chức năng, đang nghiên cứu dụng cụ.
Mộ Ngọc My?
Cô biết cô ta.
Con gái của Mộ Khánh An.
‘Vân Giai Kỳ bước vào, Mộ Ngọc My nghe thấy tiếng bước chân tưởng là Bạc Tuấn Phong nên cũng không ngẩng đầu lên, nói: “Tuấn Phong, anh trở về rồi?”
Cô ta một bên nói, một bên nhìn về phía Vân Giai Kỳ, chớp mắt một cái đây sửng sốt: “Là cô?”
‘Vân Giai Kỳ ánh mắt lạnh lùng: “Mộ Ngọc My?”
Mộ Ngọc My đứng thẳng người, giọng nói đột nhiên cũng lạnh đi: “Tại sao cô lại trở về?”
Vân Giai Kỳ đi tới trước mặt của cô ta.
Mộ Ngọc My nâng hàm dưới lên nói với cô: “Tôi còn tưởng là Bạc Tiêu Dương đi nước ngoài tìm cô đã đem mọi chuyện nói cho cô biết rồi! Cô còn trở về làm cái gì?”
“Tuấn Phong đâu?”
“Cô dừng lại cái ý đồ tiếp cận anh Tuấn Phong đi!” Mộ Ngọc My nói: “Cô hại anh ấy còn chưa đủ à? Hiện tại người mà anh Tuấn Phong không muốn gặp nhất chính là cô, người giúp anh Tuấn Phong tỉnh lại là tôi, cô chỉ mang đến đau khổ cho anh ấy thôi!”
“Chát!” một tiếng!
‘Vân Giai Kỳ vung tay tát vào mặt cô ta.
Mộ Ngọc My bụm mặt, khó tin trừng mắt nhìn Vân Giai Kỳ “Cô vậy mà… lại dám đánh tôi?”
“Có người nói cho cô nghe chưa Mộ Ngọc My, người đàn ông của tôi, cô không cho phép nhớ thương! Anh ấy là người của tôi, không phải cô! Cô cho rằng tôi là ai, đến phiên cô ở trước mặt tôi ăn nói lỗ mãng sao?”.
Danh Sách Chương: