Anh ta đưa mắt nhìn thoáng qua Vân Giai Kỳ, thấy đôi mắt của cô bị quấn kín băng gạc, sau đó lại thấy Bạc Tuấn Phong đang đứng một góc, nhất thời anh ta cũng không hiểu chuyện gì đang diễn ra: “Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
“Dận đâu?”
“Dận đang trên đường đến.
Mộng Yến Mi còn tưởng rằng ông ta lại phát bệnh, bà ta vội vàng chạy đến, cũng chẳng biết đã xảy ra chuyện gì.
“Bác à, sao sắc mặt của bác lại khó coi thế này, đã xảy ra việc gì mà phải cho người gọi chúng con đến?”
Mộng Yến Mi quan tâm hỏi han.
“Không việc gì phải vội cả! Chờ Dận đến rồi nói cũng chưa muộn!”
Mộng Yến Mi cũng không rõ Bạc Ngạn Thiên đang toan tính gì chuyện gì.
Hơn hai mươi phút sau.
Cung Ngay sau khi ông ta bước vào phòng bệnh thì ngay tức khắc phát hiện bầu không khí đang vô cùng kì lạ trong phòng.
ận chậm rãi đến muộn.
Mộng Yến Mi nhìn ông ta một cái rồi lập tức nói với Bạc Ngạn Thiên: “Bá à, Dận cũng đã đến rồi! Bác có lời gì muốn nói thì hãy nói đi”
Bạc Ngạn Thiên liếc Lâm Tĩnh Anh một cái: “Lâm Tĩnh Anh, nếu mọi người đã đến hết rồi thì bây giờ cháu có thế nói rõ ràng toàn bộ mọi chuyện được chưa?”
Mộng Yến Mi thấy Bạc Ngạn Thiên đẩy chủ đề lên trên người Lâm Tĩnh Anh, trong lòng bà ta hơi “lộp bộp” một chút, Mộng Yến Mi cũng đã mơ hồ đoán được cái gì, sắc mặt vô cùng khó coi Lâm Tĩnh Anh buồn bực không nói gì “Có chuyện gì vậy? Người đều đến cả rồi, tại sao còn chưa nói? Nếu cháu thật sự chịu ủy khuất thì hôm nay bác sẽ không ngại mà làm chủ thay cháu.
Nhưng nếu là vì Vân Giai Kỳ mà nói sai sự thật khiến Dận mang tiếng xấu thì chuyện hôm nay không đơn giản là xong như vậy đâu!”
Bạc Ngạn Thiên buông lời cảnh cáo.
Cung Dận cũng dần dà hiểu chuyện gỉ đang diễn ra Mộng Yến Mi tức giận nói: “Lâm Tính Anh! Thực chất là cô đang muốn làm gì vậy”
Lễ nào bà ta đã nói gì với Bạc Ngạn Thiên sao?
Lâm Tĩnh Anh nhìn khuôn mặt đang tức giận của Mộng Yến Mi, bà ta cẳn chặt răng, sau đó đột nhiên nhìn về phía Cung Dận: “Cung Dận, tôi hỏi ông, hôm nay tất cả mọi người đều ở đây rồi, Vân Giai Kỳ chính là con gái ruột của ông, ông có nhận hay không?”
Mọi người đều đang hướng mắt về phía Cung Dận.
Chỉ riêng Vân Giai Kỳ đang cúi đầu, vẻ mặt như tro tàn.
Cung Chiến là người bất ngờ nhất, anh ta nhìn về phía Cung Dận, trong lòng tràn đầy sự phức tạp.
Cung Dận nhìn Vân Giai Kỳ, ông ta nhíu mày lại, nhất thời không biết nên nói gì “Ông nói gì đi chứt”
Lâm Tĩnh Anh nóng nảy.
“Con bé là con gái của ông, trong lòng ông cũng hiểu rõ chuyện này, kể cả Mông Yến Mi cũng biết.
Hôm nay mọi người đều đang ở đây, con bé cũng ở ngay đây rồi, rốt cuộc ông cũng chỉ cần nói ra một câu mà thôi, tóm lại ông có.
nhận con bé hay không? Ông nhận cũng được, mà không nhận cũng chẳng sao.
Mộng Yến Mi thẹn quá hóa giận, bà ta bước đến trước mặt Lâm Tĩnh Anh tát cho bà ta một cái: “Lâm Tĩnh Anh! Lế nào cô điên rồi phải không?
Tôi biết ngay là cô chẳng có ý tốt mà, cô không quản được người đàn ông kia, giờ lại chạy tới trước mặt chồng tôi mà dùng lời lẽ mê hoặc, cô đang cố ý mang tai họa đến cho người khác hay sao?”
Lâm Tĩnh Anh bị Mộng Yến Mi tát cho hai cái bạt tay..
Danh Sách Chương: