Đây là khái niệm gì? Chỉ cần bọn họ tiếp tục giữ cổ phần thì có thể cơm áo không lo, ngồi mát ăn bát vàng rồi.
Cả Thiên Ngạo đều dựa vào Bạc Tuấn Phong, tuân theo quyết định của anh.
Hiện giờ một nhân vật trung tâm quan trọng như vậy đột nhiên lại tạm thời bị cách chức có thể không rối loạn ư?
Tuy Bạc Ngạn Thiên ra mặt tạm thời trấn an lòng người nhưng thực ra bên trong nội bộ đều đã bắt đầu dao động.
Hiện giờ Bạc Ngạn Thiên chỉ nói tạm thời đình chỉ chức vụ của anh nhưng nếu thực sự có một ngày Bạc Tuấn Phong chính thức từ chức thì không phải sẽ là tình cảnh tan đàn xẻ nghé ư?
Lúc trước khi Bạc Tuấn Phong mới hai mươi tuổi, tuổi trẻ khí thịnh, đàn ông vào tuổi này mới tốt nghiệp nhưng Bạc Tuấn Phong đã có được học vị tài chính ở một trường nổi tiếng.
Với thực lực càn quét ngàn quân thì anh đã nhảy dù lên thẳng vị trí tổng giám đốc Thiên Ngạo.
Khi đó lúc anh lên nhậm chức tất cả mọi người đều ôm thái độ nghỉ ngờ.
Đừng nói là mấy người lâu năm của Thiên Ngạo mà cả cả Thiên Ngạo năm đó khi nhắc đến tổng giám đốc mới nhậm chức này ai nấy đều lắc đầu rồi lại lắc đầu.
Trước Bạc Tuấn Phong thì Bạc Ngạn Thiên là người đảm nhận vị trí tổng giám đốc, còn phó tổng giám đốc lại do chuyên gia cao cấp đảm nhận.
Tất cả quyền sinh sát đều năm trong tay Bạc Ngạn Thiên.
Nhưng ngay trong một đêm lại thay bằng một gương mặt trẻ tuổi, rất nhiều người đều lo lắng giang sơn của Thiên Ngạo trong tay anh sẽ như mặt trời lặn.
Khoảng thời gian đó cũng là thời điểm cổ phiếu của Thiên Ngạo có biến động nhất trên thị trường cổ phiếu.
Chỉ trong một đêm đã giảm xuống bốn chỉ số.
Chỉ số này nếu ở công ty bình thường đã sớm bị phá sản rồi.
Cũng may nền móng của Thiên Ngạo cũng đủ sâu.
Nhưng một thế hệ quân chủ mới thì sẽ có một thiên hạ mới.
Sau khi Bạc Tuấn Phong lên nhậm chức anh đã quyết đoán thẳng tay chỉnh lý ngl vụ của tập đoàn, thẳng tay loại bỏ những người vô tích sự trong nội bộ công ty, nâng đỡ những người giỏi.
Sau một lần mạnh mẽ chấn chỉnh của anh thì chỉ qua một năm Thiên Ngạo đã đứng sừng sững không có đối thủ, khí thế hào hùng.
Giá trị cổ phiếu tăng lên gấp mấy chục lần, trở thành Thiên Ngạo sau này.
Như vậy Bạc Tuấn Phong mới có thể lấy thủ đoạn của mình khiến người khác tâm phục khẩu phục.
Giá trị con người của Bạc Tuấn Phong tuyệt đối có một không hai.
Quân vương triều nào thì có thần tử triều đó.
Hiện giờ địa vị của Bạc Tuấn Phong dao động đương nhiên trong lòng đám cổ đông cũng lo lắng thấp thỏm.
Bọn họ sợ Bạc Tuấn Phong vừa đi thì những người tài giỏi của Thiên Ngạo cũng sẽ đi theo.
Vậy thì Thiên Ngạo có nhiều nhân tài chẳng phải cũng sẽ trống rỗng ư?
Sau khi hội cổ đông tan họp Bạc Ngạn Thiên trở về phòng làm việc của tổng giám đốc.
Vân Ngọc Hân theo bên cạnh ông ta.
Bạc Ngạn Thiên ngồi xuống sô pha nhìn bàn làm việc vắng vẻ lạnh tanh, trên mặt bàn vẫn còn để bảng tên của Bạc Tuấn Phong trong lúc nhất thời ông ta hơi trầm mặc.
Vân Ngọc Hân hỏi: “Ông nội, đám cổ đông nói thế nào ạ?”
Bạc Ngạn Thiên nói: “Tuấn Phong quản lý Thiên Ngạo nhiều năm như vậy thế lực thâm sâu, thái độ của hội cổ đông có vẻ không vui vẻ lắm”
Vân Ngọc Hân nghe vậy không khỏi có chút lo lắng.
Bạc Ngạn Thiên nói: “Không nói cái này nữa.
Ngọc Hân, việc trước mắt của cháu chính là điều dưỡng cơ thể cho tốt đợi..”
Lời ông ta còn chưa nói xong thì bỗng nhiên đã có người gõ cửa.
Bạc Ngạn Thiên không vui ngẩng đầu lên nghiêm nghị hỏi một câu: “Ai vậy?”
Lâm Thanh Thủy thật cẩn đẩy cửa ra nhìn thấy Bạc Ngạn Thiên và Vân Ngọc Hân ngồi trong phòng làm việc nhưng không thấy Bạc Tuấn Phong, trong lòng cô ta “lộp bộp” một cái.
Bạc Tuấn Phong đâu rồi? Sao anh lại không có ở đây?
Bạc Ngạn Thiên vừa thấy là thư ký có hơi bực khi lời mình nói bị cô ta cắt ngang liền lạnh lùng hỏi: “Cô có chuyện gì không?”
“Tôi tìm tổng giám đốc Bạc”
“Ra ngoài đi!”.
Danh Sách Chương: