Mộng Yến Mi nói xa nói gần rằng, liệu máu dây rốn của đứa trẻ mà Lâm Thanh Thủy sinh ra có tác dụng gì hay không”
Mộng Yến Mi không nói rõ, ý của bà ta là đang hỏi, nếu cha ruột của đứa bé đó cũng là cha ruột của Cung Bắc nhưng mẹ ruột lại là một người phụ nữ khác, thế thì máu của dây rốn này có thể cứu được Cung Bắc hay không?
Lý Phong Tuấn nói: “Nếu cấy ghép thành công thì không có vấn đề gì, còn nếu cấy ghép không thành công thì cho dù là dây rốn của ai cũng vô dụng”
Mộng Yến Mi đột nhiên nhen nhóm một chút hy vọng.
Nói cách khác, nếu có thể cấy ghép thành công dây rốn của đứa trẻ do Lâm Thanh Thủy sinh ra cho Cung Bắc, vậy thì cơ thể Cung Bắc cũng có thể tạo ra được tế bào máu từ máu cuống rốn ấy!
Bà ta cảm thấy vô cùng vui mừng.
Vừa hay gặp được Bạc Tuấn Phong và Vân Giai Kỳ đến thăm Cung Bắc.
Trong mấy ngày qua, Mộ Lâm Châu đã phái người ở phòng thí nghiệm đến Khu biệt thự Long Thần để bố trí phòng vô trùng.
Đợi đến lúc phòng vô trùng được trang bị xong, Cung Bắc xuất viện là sẽ được Vân Giai Kỳ đưa đến đây ngay.
Nhân lúc Vân Giai Kỳ bước vào phòng bệnh, đột nhiên Mộng Yến Mi nói với Bạc Tuấn Phong: “Tuấn Phong, cháu qua đây với dì một chút! Dì có chuyện muốn nói với cháu.”
Bạc Tuấn Phong đứng dậy, đi theo Mộng Yến Mi đến một góc vắng vẻ.
Mộng Yến Mi đi thẳng vào vấn đề: “Cháu có biết chuyện Lâm Thanh Thủy đang mang thai hay không?”.
Cập nhật truyện nhanh tại { Tгùм Truyện.м e }
Bạc Tuấn Phong cau mày nhưng không lên tiếng.
Mộng Yến Mi ngạc nhiên nói: “Cháu không biết sao?”
Bạc Tuấn Phong nói: “Cháu không biết.”
“Hôm qua, dì nghe nói… Mộng Yến Mi nói: “Theo ý của ông cụ là muốn sắp xếp một cuộc phẫu thuật thụ tinh ống nghiệm cho Vân Ngọc Hân.
Nhưng mà, với cơ thể của Vân Ngọc Hân, bác sĩ nói rằng có thể sẽ nguy hiểm đến tính mạng, vì vậy Vân Ngọc Hân đã thuê người mang thai hộ.
Kết quả, không biết Lâm Thanh Thủy nghe ngóng được thông tin này từ đâu, cô ta đã mua chuộc những bác sĩ kia, thay thế mấy người mang thai hộ mà Vân Ngọc Hân thuê tới.
Hiện giờ cô ta đã thành công mang thai rồi, là song sinh, lại còn là hai bé trai, đều là con của cháu!”
Bạc Tuấn Phong càng nghe càng cau mày.
Mộng Yến Mi lại nói: “Bây giờ, ông cụ sắp xếp Lâm Thanh Thủy dưỡng thai ở một bệnh viện khác, đợi đến lúc cái thai được khoảng bốn tháng, ông cụ sẽ cho người chọc nước ối của cô ta để kiểm tra, nếu như khẳng định được là máu mủ của cháu, vậy thì khi đứa bé được sinh ra, nhà họ Bạc sẽ thừa nhận nói”
Bạc Tuấn Phong nói: “Dựa vào cái gì mà nhà họ Bạc phải nhận nó?”
Mộng Yến Mi sững sờ: “Dù sao nó cũng là máu mủ của cháu! Ông nội cháu thương cháu như vậy, sao có thể không nhận con của cháu được?”
Trên mặt Bạc Tuấn Phong không hề có biểu cảm, anh nói: “Cháu cũng không cần ông ta nhận”
“Đối với chuyện này, đâu phải cháu nói là được đâu chứ?”
“Nếu đã là con của cháu, tại sao cháu không được phép nói? Nếu như ông nội còn muốn nhận đứa cháu này, ông nên bảo người phụ nữ kia bỏ đứa bé đi”
Bởi vì câu nói này, một lúc lâu sau Mộng Yến Mi vẫn chưa định thần.
Bà ta cũng không ngờ, Bạc Tuấn Phong lại máu lạnh vô tình như thế.
Mộng Yến Mi dè dặt nói: “Không cần biết người phụ nữ đó dùng thủ đoạn gì để mang thai hai đứa bé… nhưng dù sao bọn trẻ cũng là máu mủ của cháu cơ mà!”.
Danh Sách Chương: