Đối với nhà thiết kế ở vị trí đỉnh cao như.
Ashley, chỉ cần kiện lên tòa, là có thể khiến cô ta đền ốm rồi!”
Xung quanh là vô số lời châm chọc, gương mặt Cảnh Nhiên liên đỏ bừng.
Dù đã thoa một lớp kem nền dày nhưng gương mặt đỏ bừng của cô ta đã lộ hết ra khỏi lớp nền rồi, đỏ lên tới tận cổ.
Cô ta tức giận, ngụy biện nói: “Tôi là bị lừa! Tôi tưởng rằng… Tôi tưởng rằng là Ashley tìm tôi để hợp tác, chuyện này, sau này tôi nhất định sẽ trao đổi với luật sư, lấy lại công bãng!”
“Thôi đừng” Vân Giai Kỳ lạnh nhạt nói: còn thấy chuyện ồn ào chưa đủ lớn sao? Cô đừng có vừa ăn cướp vừa la làng, bản thân rõ ràng là trộm thiết kế của Ashley, rồi tìm công xưởng mô phỏng lại một bộ”
“Tôi không có!” Cảnh Nhiên bị Vân Giai Kỳ không nể tình mà vạch trần, sắc mặt thay đổi dữ dội, nhưng cô ta không chịu thừa nhận, “Tôi điên rồi sao? Tôi làm sao có thể làm ra chuyện ngu ngốc như vậy?!
Vân Giai Kỳ nói, “Sự thật đã chứng minh rằng cô thực sự rất ngu ngốc.
Cảnh Nhiên tức giận đến mức tái mặt Cô ta nhìn Vân Giai Kỳ đang đứng ở phía đối diện mà hết sức tức giận, đột nhiên chỉ vào Vân Giai Kỳ nói với Mira: ‘Còn cô ta thì sao? Có lẽ cũng là giất”
Mira nhìn Vân Giai Kỳ, đôi mắt hơi híp lại, ánh mắt ẩn chứa sắc bén, “Cô gái này, cô có thể cho tôi xem bộ váy này trên người được không?”
Bà ấy chưa từng nhìn thấy Ashley, đối với người trẻ tuổi này, Mira một mặt là ngưỡng mộ, mặt khác cũng là nghỉ hoặc, kiệt tác của Ashley làm sao có thể đưa cho một người vô danh được?
Chiếc váy “lệ Paris” có giá trị cao như vậy, ngoài giá trị nghệ thuật, còn bởi vì, ngay cả vương phi Celtic hi vọng có được, Ashley cũng không chấp thuận Sao lại có thể trao cho người như Vân Giai Kỳ.
Vân Giai Kỳ khẽ mỉm cười, lịch sự nói với Mira, “Được rồi, bà không ngại thì có thể xem qua một lượt”
Sau đó, cô di chuyển một cách duyên dáng, đi đến trước mặt Mira.
Mira cúi đầu, vươn tay nhẹ nhàng vuốt lên hình thuê trên eo, ánh mắt lại thay đối, sảc mặt thoáng chốc tái nhợt.
Khi Cảnh Nhiên và Vân Ngọc Hân nhìn thấy thế, gần như là không hẹn mà cùng lúc nở nụ cười giễu cượt.
Bọn họ cho rằng, đương nhiên, chiếc váy này trên người Vân Giai Kỳ cũng là đồ giả!
Ngay khi họ đang thầm tự đắc, liền run lên khi nghe thấy giọng nói của Mira.
“Đây là… đây là… đây là Emily thêu, tôi nhận ra…
Ngay khi giọng nói cất lên, xung quang nhất thời im lặng.
Khi nghe tin người thêu chiếc váy của Vân Giai Kỳ là Emily, vẻ mặt của tất cả mọi người đều biến sắc?
*Mira vừa nói gì vậy? Tôi có phải là bị vấn đề gì ở tai không…”
“Bà ấy vừa nói hình thuê trên chiếc váy này là tác phẩm của Emily, có nghĩa là… chiếc váy này là thật”
“Làm sao có thế như vậy? Người này là ai, sao lại có thể mặc bộ đồ quý giá tới như vậy?”
“Một bộ đồ mà tới vương phi Celtic còn cầu không được, lại có thế mặc trên người người này, cô ta rốt cuộc là thần thánh phương nào!”
‘Vân Ngọc Hân tâm trạng phức tạp nhìn về phía Vân Giai Kỳ, Cô ta cũng không ngờ rằng lệ Paris trên người Vân Giai Kỳ lại là thật.
Cô ta không biết là nên vui hay là nên buồn đây!
Một mặt, nhìn thấy Cảnh Nhiên mất mặt trước đám đông, trong lòng cô ta không cần nói cũng biết đang đắc ý tới nhường nào.
‘Vừa hay có thể mượn đao giết người.
Có thể mượn tay của Vân Giai Kỳ, mạnh tay tát Cảnh Nhiên một cái, cô ta cảm thấy trong lòng cảm thấy thật thoải mái.
Một mặt, cô ta cũng có chút nghĩ ngờ, nếu “lệ Paris” trên người Vân Giai Kỳ là giả, vậy thì “bóng đêm Miran” trên người cô ta đây, cũng là từ trong tay cô mà mua lại được, chẳng lẽ cũng là giả?
Danh Sách Chương: