Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bất ngờ!

Còn có chút sợ hãi!

Bà ta nắm chặt thành quả đấm!

Móng tay bấm vào trong thịt!

Trong lòng bà ta thậm chí còn nảy sinh chút hối hận.

‘Nếu để Nhược Tuyết ở lại bên cạnh hắn, không phải sẽ càng tốt sao? Suy cho cùng, dù là trong Côn Luân Hư cũng sẽ không có cậu thanh niên thiên phú khủng khiếp như vậy?’

Mẹ Hạ ngây ra suy nghĩ.

Trong sự im lặng.

Một giọng nói phá vỡ yên tĩnh!

“Chủ nhân vô địch thiên hạ!!!”

Vạn Lăng Phong quát lên.

Lục Lâm Thiên vội đứng dậy, ra khỏi khán đài, đi tới dưới đài võ đạo, dứt khoát quỳ xuống.

“Bắt đầu từ bây giờ, nhà họ Lục Cổ Võ tôn sùng cậu Diệp!”

“Bố…”, Lục Khi Sương che miệng nhỏ nhắn.

Mọi người sững sờ!

Mẹ kiếp!

Con mẹ nó ông ta đúng là biết gió chiều nào xoay chiều nấy!

Giây tiếp theo.

Vô số người của gia tộc Cổ Võ rối rít xông ra đài võ đạo, đứng xung quanh đài.

Mọi người chen lấn, tất cả đều quỳ xuống.

“Bắt đầu từ bây giờ, nhà họ Khương Cổ Võ tôn sùng cậu Diệp!”

“Nhà họ Tống Cổ Võ tôn sùng cậu Diệp!”

“Nhà họ Chu Cổ Võ tôn sùng cậu Diệp!”

“Nhà họ Mặc Cổ Võ tôn sùng cậu Diệp!”

Mấy trăm người quỳ rạp xuống dưới chân Diệp Bắc Minh.

Tất cả đều là người của tầng lớp cấp cao Long Quốc!

Những người canh giữ gia tộc bị dọa cho hồn siêu phách lạc, nằm trên đất.

Sau trận chiến này, giới võ đạo Long Quốc sẽ không còn âm thanh thứ hai nữa.

Cá chép hóa rồng!

“Xuất sắc, quả đúng là xuất sắc!”

Bỗng nhiên.

Một giọng nói không êm ái truyền tới.

“Aiz ya!”

“Ai mà lá gan lớn vậy?”

“Muốn chết phải không? Dám nói chuyện với cậu Diệp như vậy?”

Soạt!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK