Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Bắc Minh lạnh nhạt chỉ vào thi thể của Tần Hóa Thiên: “Thi thể rác rưởi này, mang đi cho tôi”.

“Còn nữa, tôi cảnh cáo đội Thần Cơ các anh, không có chuyện gì thì đừng gây chuyện với tôi”.

“Tôi nể mặt quan chức, lần sau còn xuất hiện thế này, muốn cướp người trong tay tôi, bao nhiêu người đến thì tôi giết bấy nhiêu!”

Mấy người chấn hãi nhìn Diệp Bắc Minh.

Anh đang uy hiếp đội Thần Cơ ư?

“Cậu…”

“Cút!”



Một tiếng quát lớn. . Đam Mỹ H Văn

Hổ thét rồng gầm!

Mười võ hoàng đỉnh phong như con chó chết chủ, mang theo thi thể của Tần Hóa Thiên nhếch nhác rời đi.

Khi Diệp Bắc Minh quay đầu lại.

Mấy người Vạn Lăng Phong đều kinh ngạc ngẩn người!

“Thiếu chủ, cậu… cậu thật dũng mãnh! Đó là đội Thần Cơ đấy!”, Vạn Lăng Phong không ngừng nuốt nước miếng.

Chu Thiên Hạo cau mày, không nói gì.

Vẻ mặt lo lắng.

Hầu Tử hưng phấn: “Anh Diệp, sướng! Quá sướng!”

“Anh Diệp, anh chính là vị thần trong lòng tôi!”

Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Tôi trị thương cho mọi người trước đã”.



Nửa tiếng sau.

Diệp Bắc Minh chữa khỏi thương tích cho mọi người.

Kinh mạch chân tay của Vạn Lăng Phong và Thẩm Hạc bị chém đứt, vốn sẽ thành phế nhân, cũng được Diệp Bắc Minh nối liền lại.

Đối với Quỷ Môn Thập Tam Châm, thì việc này vốn chẳng là gì.

Lý Hải Hà nói mát chửi kháy, bị Chu Thiên Hạo dẫn xuống dưới nghỉ ngơi.

Diệp Bắc Minh nhìn vết máu đầy mặt đất: “Cứ tiếp tục như vậy thì không được, tôi phải có thế lực của mình, nếu không, nội bộ sẽ luôn mâu thuẫn”.

Vạn Lăng Phong kinh hãi: “Thiếu chủ, ý của cậu là?”

Diệp Bắc Minh ngồi trên ghế thái sư: “Tuy vũ khí nóng hiện đại rất lợi hại, nhưng cuối cùng vẫn không bằng võ giả”.

“Võ giả có cảnh giới võ hoàng trở lên có thể không thèm nhìn đến quân đội, chỉ sợ bom đạn”.

“Võ tông trở lên, ngay cả bom đạn cũng không sợ!”

“Tuy ông là chiến thần Lăng Phong, thống lĩnh hơn một triệu đại quân, nhưng trước mặt võ giả hàng đầu vẫn chỉ như con kiến”.

Vạn Lăng Phong ngưng trọng gật đầu: “Đúng thế”.

“Võ giả hàng đầu, lấy thủ cấp tướng quân từ trong vạn quân, dễ như trở bàn tay.

Diệp Bắc Minh nói: “Tìm cho tôi một trăm thanh niên khoảng mười tám tuổi, thân thế trong sạch”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK