Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô ta còn có thể trở thành người đứng đầu nhà họ Ngô ư?

Những thành viên khác trong nhà họ Ngô cũng đầy sửng sốt, ánh mắt bọn họ lay chuyển.

Thương hội nhà họ Ngô rất khổng lồ nhưng chỉ là một thế lực hạng ba tầm thường.

Nếu có thể ôm đùi sát thần thì dù có đối đầu với thế lực hạng hai cũng không sợ sệt.

Việc của thương hội nhà họ Ngô hôm nay sẽ nhanh chóng lan truyền khắp Côn Lôn Hư!

Rồi sẽ không ai không biết tên tuổi của sát thần!

Làm không tốt thì không có chuyện êm đẹp đâu.

Đến cả thế lực hạng một cũng phải nể mặt Sát Thần nữa là.

Đúng là bọn họ gặp may trong họa rồi.

Nghĩ vậy, người nhà họ Ngô tràn ngập phấn khích.

“Khinh Diên, còn ngơ ra đó làm gì?”

“Chúng tôi đồng ý hết, sau này Khinh Diên sẽ trở thành người đứng đầu nhà họ Ngô!”

“Còn không mau cảm ơn Sát Thần đại nhân đi!”

Người nhà họ Ngô thúc dục cô ta.

Bố cô ta, Ngô Tố Hải cũng nhanh nhảu nói: “Khinh Diên, còn không nhanh đồng ý đi!”

Bọn họ không hề bận tâm tới cái chết của Ngô Trác Viễn và những người khác.

Ngô Khinh Diên kích động đồng ý nói: “Ngô Khinh Diên kính chào chủ nhân!”

Cô ta có lo sợ trong vui mừng.

Diệp Bắc Minh khoát tay nói: “Đi xuống cả đi!”

“Vâng!”

Ngô Khinh Diên vui vẻ rời đi.

Người nhà họ Ngô nối gót theo sau.

Diệp Bắc Minh nhìn về phía hai sư tỷ của mình: “Chị Tiểu Yêu, Ngũ sư tỷ!”

“Bọn chị biết Thập sư tỷ, Cửu sư tỷ và Bát sư tỷ ở đâu không?”

Khương Tử Cơ cười bảo: “Bọn họ đi vào đất tổ Côn Lôn Hư rồi!”

“Đất tổ Côn Lôn Hư sao?”

Diệp Bắc Minh nhướng mày nói: “Hôm nay em nghe thấy tên này, chỗ này có gì đặc biệt ư?”

Khương Tử Cơ kéo tay Diệp Bắc Minh ngồi xuống trả lời: “Chỗ đó không có gì đặc biệt, chẳng qua là tài nguyên tu luyện cực kỳ phong phú”.

“Võ giả của Côn Lôn Hư muốn trở nên mạnh hơn chỉ có thể đến hai nơi!”

“Thứ nhất là đi xuyên qua rừng rậm ma thú tới hoàng triều Đại Chu”.

“Thứ hai là tiến vào đất tổ Côn Lôn Hư!”

“Rừng rậm ma thú cực kỳ hung hiểm, truyền thuyết nói rằng trong đó có ma thú cấp mười, võ giả bình thường không thể nào đi ngang qua đó được!”

“Thế là mọi người chỉ có thể chọn cách thứ hai là tiến vào đất tổ Côn Lôn Hư”.

Diệp Bắc Minh hơi đăm chiêu.

Người sẽ đi đến nơi cao hơn, còn nước sẽ chảy về nơi thấp hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK