Diệp Bắc Minh cất giọng thú vị: “Nói xem, ông nổi giận đến mức nào?”
“Mày!”
Huyết Tổ suýt tức chết.
Ban đầu ông ta cảm thấy Diệp Bắc Minh chỉ là một con chuột, ông ta có thể tùy ý hành hạ!
Bây giờ xem ra.
Đâu phải là một con chuột, mà đúng là một con mãnh hổ, không đúng, là một con chân long!
‘Vãi! Rốt cuộc thế này là thế nào?’
‘Sao tên súc sinh này lại mạnh như vậy? Chẳng lẽ Huyết Tổ mình phải chết ở đây sao? Không được, tuyệt đối không được!’
“Mình cả đời anh minh, làm sao có thể chết ở nơi này? Chỉ đành dùng chiêu đó thôi! Cùng lắm mất một ít tinh huyết, sau này hút thêm máu mấy người bù lại!’
Trong lòng Huyết Tổ mắng một tiếng.
Ra quyết định!
Lấy ra mười mấy các đinh sắt dài mười mấy centimet từ trong chiếc nhẫn trữ vật, trực tiếp đâm vào trong huyệt đạo!
Từ chỗ bị đinh sắt cắm vào, chảy ra lượng lớn máu tươi.
Huyết Tổ bị bao trùm trong đó!
“A Gru!”
Khuôn mặt Huyết Tổ méo mó, dường như chịu đau đớn khủng khiếp.
Hai tay tóm da đầu, trực tiếp cào xé!
Xoẹt!
Tiếng da đầu bị xé nứt vang lên.
“Suýt!”
Mọi người có mặt hít khí lạnh, nhìn cảnh cả đời không thể nào quên này!
Huyết Tổ giống như cởi quần áo, lột da đầu của mình!
Chui ra từ vị trí cái đầu!
Máu thịt toàn thân lộ hết ra không khí, máu tươi đầm đìa. .
||||| Truyện đề cử: Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần |||||
Huyết Tổ dường như rất đau đớn, lập tức quỳ xuống đất.
Ở hiện trường đều là nhân vật lớn của giới võ đạo Long Quốc, lúc này cũng lạnh sống lưng, hai chân run rẩy: “Ông ta là quái vật gì?”
Huyết Tổ ngầng đầu cười dữ tợn một tiếng: “Súc sinh, bản tổ ăn máu thịt của mày, công lực sẽ lại tăng thêm một bậc!”
Chậm rãi đứng lên!
“Tam Thiên Lôi Minh!”
Diệp Bắc Minh quát lên, tấn công một quyền!
Lúc này.
Anh giống như thần tuyết từ trên trời giáng xuống, nắm đấm bùng phát ra sấm sét khủng bố!
Ba mươi đường sét cùng xuất hiện, đập lên cơ thể của Huyết Tổ.
Tiếng lốp ba lốp bốp vang lên, giống như xào hạt đậu!