Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lão già da trắng gằn cười làm lộ ra nửa khuôn mặt tái nhợt, nói: “Con trai của Lôi thần đã chết, ông cho rằng Lôi thần sẽ không có phản ứng gì sao?”

“Lang thần chết, toàn quân gồm hơn ba trăm người sói cũng đã bị tiêu diệt, dựa trên tính cách của nhân dân Lang quốc, bọn họ nhất định sẽ trả thù!”

“Còn nữa, thánh đường ở sau lưng Hồng Y đại giáo chủ…”

“Đây mới chính là những thế lực kinh khủng ảnh hưởng tới toàn thế giới!”

“Cả ba phe phái này, Diệp Bắc Minh làm gì trêu chọc nổi ai cơ chứ?”

Đôi đồng tử của Huyết Hồn không ngừng động đậy.

Chậm rãi đưa ra quyết định.



Thế nhưng chỉ cần vừa nhắm mắt lại, trước mặt ông ta lại hiện lên cảnh tượng kinh hoàng khi Diệp Bắc Minh dùng tay không xé xác ba trăm tên người sói, tiến thẳng vào đại quân ba mươi nghìn người!

Đêm nay thật sự giống như địa ngục Tu La vậy.

Trở thành cơn ác mộng không tài nào quên được của ông ta.

Vài giây sau, Huyết Hồn lên tiếng: “Lão Ross, tôi phải tạm thời che giấu điện Huyết Hồn lại thôi”.

“Diệp Bắc Minh không chết thì điện Huyết Hồn của tôi cũng sẽ không lộ diện thêm lần nào nữa!”

“Nếu không thì tôi chỉ sợ điện Huyết Hồn sẽ thật sự bị cậu ta tiêu diệt”.

Nói xong lập tức xoay người rời đi.

Vài phút sau.

Lão già da trắng mới chật vật đáp lời: “Một cậu thanh niên của Long quốc, mới chừng hai mươi tuổi mà thôi, lại có thể có nguồn năng lượng như vậy?”

“Cha đỡ đầu, mắt chọn truyền nhân của ông thật là đáng sợ!”



Lúc Diệp Bắc Minh về lại Vatican thì trời đã sáng.

Sau khi nhìn thấy Diệp Bắc Minh, Lục sư tỷ thờ phào nhẹ nhõm: “Tiểu sư đệ, em hơi liều lĩnh quá rồi đó!”

“Sư huynh đã gọi điện thoại báo cho chị rồi, nhờ chị coi chừng em!”

“Em thật là!”

Lục sư tỷ nắm lấy lỗ tai Diệp Bắc Minh nói: “Nếu em còn làm liều như vậy nữa thì chị sẽ tét mông em như hồi còn ở núi Côn Luân cho mà coi!”

Diệp Bắc Minh vô cùng bối rối: “Lục sư tỷ, mọi người nhìn thấy hết rồi, chừa cho em chút sĩ diện đi mà”.

Ở bên ngoài làm trời đất rung chuyển, đối mặt với đội quân ba trăm nghìn người cũng dám đánh thằng vào.

Lúc này đây.

Thế nhưng lại giơ hai tay đầu hàng!

Lục sư tỷ mất hứng, buồn bực đáp: “Lục sư tỷ, Lục sư tỷ!”

“Sao em không gọi chị là chị Tiểu Yêu như hồi chị vừa mới cứu em nữa?”

Diệp Bắc Minh dịu dàng cười, cất tiếng: “Chị Tiểu Yêu”.

Lục sư tỷ tên là Đạm Đài Yêu Yêu.

Lúc trước, chính cô ấy đã cứu Diệp Bắc Minh, mang về núi Côn Luân, từ đó thay đổi vận mệnh của anh!

Thời gian ở tại địa bàn Côn Luân cũng là khoảng thời gian hai người thân mật nhất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK