Anh ta tươi cười đi đến, kéo cổ tay của Diệp Bắc Minh: “Thiếu soái Diệp, sao cậu vẫn còn ở đây!”
“Đi thôi, người đó có nhiệm vụ giao cho cậu đấy!”
Rồi anh ta kéo Diệp Bắc Minh trực tiếp đi ra khỏi hội trưởng.
Không một ai dám ngăn cản!
Đường Thiên Ngạo, ông cụ Phó, ông cụ Hoa, Tần Tướng Thần, Thần Ngụy, và cả đám người của hiệp hội võ đạo mặt xám như tro!
Ngăn?
Mẹ kiếp, làm sao họ ngăn được?
Bốn thế gia, hiệp hội võ đạo và Ngụy Thần!
Ba thế lực liên thủ lại, hôm nay định diệt trừ Diệp Bắc Minh.
Mà lại bị thư ký Tiền đến giải cứu!
Cả hiện trường tĩnh mịch như cái chết, mọi người khó chịu giống như ăn shit vậy!
“Thực sự không động được vào Diệp Bắc Minh sao?”
“Mẹ kiếp, rốt cuộc Diệp Bắc Minh này có thân phận thế nào?”
Có người suy đoán: “Chắc không phải con người của người đó chứ?”
“Hỗn xược! Không được ăn nói linh tinh!” . Truyện Ngược
Người của gia tộc người đó sợ đến vội vàng bịt miệng hắn.
Vương Như Yên hơi bất ngờ: “Không ngờ sư huynh lại ra tay!”
“Trong dự đoán thôi”, Lục Tuyết Kỳ cười khẩy.
“Chúng ta cũng đi thôi”.
Hai người mau chóng rời đi.
…
Lúc này.
Diệp Bắc Minh và thư ký Tiền rời khỏi hiệp hội võ đạo.
Lên một chiếc xe công vụ chống đạn màu đen.
Vừa lên xe ngồi, thư ký Tiền liền đưa một bản tài liệu qua: “Thiếu soái, đây là giấy ủy nhiệm của Long Chủ, bắt đầu từ bây giờ, cậu quản lý đội Thiên Cơ của Long Hồn”.
“Cái gì?”
Diệp Bắc Minh kinh ngạc.
Đội Huyền Cơ – thuộc về thế gia võ đạo, gia tộc võ đạo!
Đội Thiên Cơ – thuộc về Long Chủ!
Đội Thần Cơ – Tạm thời không rõ!
Long Chủ lại giao đội Thiên Cơ cho anh quản lý, thực sự khiến người ta không ngờ được.
Thư ký Tiền tươi cười: “Long chủ nói rồi, sở dĩ thiếu soái gặp nhiều rắc rối như vậy, là vì chỉ có cái danh thiếu soái, không có thực quyền”.