Bởi vì hắn quả thật quá biến thái!
Thủ đoạn độc ác gì cũng dùng!
Người treo ngược ánh mắt lạnh lùng, nhắm chuẩn vào bố con Lục Lâm Thiên và Lục Khi Sương: “Trước tiên bắt đầu từ ông đi!”
Vèo!
Hai tay hắn nhanh chóng di chuyển, giống như một con bọ cạp giương đuôi lên, đánh về phía hai người.
Khí tức tử vong tràn ngập!
Lục Khi Sương nhắm mắt lại, sống chết bảo vệ Lục Lâm Thiên, giọng nói tuyệt vọng: “Bố…”
Lục Lâm Thiên gào thét: “Khi Sương, đừng sợ!”
“Nhà họ Lục không có phế vật! Càng không có người sợ chết!!!”
“Không sợ chết, vậy các người xuống địa ngục đi!”, người treo ngược điên cuồng hét lớn, quả thật giống như tên thần kinh.
Điên cuồng!
Tàn sát!
Chết!
Các loại khí tức đập vào mặt.
Ngay vào khoảnh khắc người treo ngược muốn giết bố con nhà họ Lục.
Vèo!
Một bóng người từ trên trời hạ xuống.
Tốc độ nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi, thậm chí mọi người còn không nhìn rõ người này làm sao xuất hiện.
Diệp Bắc Minh xuất hiện, hai tay túm chân người treo ngược, lạnh băng nói: “Mày thích dựng ngược sao?”
“Mày!!! Mày là ai?”
Người treo ngược kinh hoàng, con ngươi co rút kịch liệt.
Người này xuất hiện quá nhanh!
Nhanh đến mức hắn không kịp phản ứng!
Diệp Bắc Minh phun ra ba chữ: “Người Long Quốc!”
Người treo ngược ngẩn ngơ!
Giây tiếp theo.
Bụp bụp!!!
Diệp Bắc Minh túm cổ chân người treo ngược, hai tay dùng sức xé.
“A!!!”
Người treo ngược phát ra tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế.
Hắn giống như một con châu chấu, bị Diệp Bắc Minh xé thành hai nửa!
“Rít!”
Những võ giả ngoại quốc khác trong nháy mắt run rẩy, da đầu tê dại, thiếu chút nữa bị dọa chết!