“Lúc tôi dùng Long Đế quyết cũng sẽ xuất hiện pháp tướng huyết long!”
“Người tu võ có được pháp tướng sẽ mạnh hơn người tu võ không có pháp tướng mấy lần!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục tán thưởng một câu: “Nhóc con, cậu chẳng những có thiên phú nghịch thiên mà tri thức cũng rất kinh khủng!”
“Nhưng mà pháp tướng Thần Ma lại khác với những pháp tướng bình thường khác của người tu võ!”
“Cậu sẽ có khả năng tu luyện ra các loại pháp tướng ma thú đỉnh cao, thậm chí là pháp tướng Thần Ma!”
Diệp Bắc Minh hai mắt tỏa sáng: “Pháp tướng Thần Ma?”
Anh không chần chờ nữa: “Tôi đi thử một chút!”
Sau đó anh trực tiếp tu luyện pháp tướng Thần Ma!
Mười lăm phút sau.
Diệp Bắc Minh bỗng nhiên mở mắt ra: “Pháp tướng Thần Ma, đi ra cho tôi!”
Gào gào!
Bỗng dưng có tiếng rồng thét gào kinh thiên động địa vang lên.
Toàn bộ tháp Càn Khôn Trấn Ngục rung chuyển dữ dội.
Tất cả mọi người đều nhìn thấy.
Một con Chân Long đen tuyền xuất hiện sau lưng Diệp Bắc Minh.
Những hàng vảy rồng trên người nó như được đổ nước thép lên mà ra.
Cơ thể Chân Long này dài và to như mãng xà, toát lên cái vẻ cường tráng và mạnh mẽ.
Ngũ trảo sắc bén, lóe lên tia sáng lạnh căm.
Đôi mắt nó thì sáng rực và tròn trị hệt cái đèn lồng, một cái nhìn sâu hoắm tựa đến từ vực sâu thăm thẳm.
Oai nghiêm!
Giàu khí phách!
Toát lên sự cổ kính!
Diệp Bắc Minh đã từng sử dụng Long Đế Quyết để triệu hồi Huyết Long Pháp Tương.
So với con Hắc Long này thì nó chẳng là gì cả.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục ngạc nhiên thốt lên: “Đậu xanh rau má, Pháp Tương mà cậu triệu hồi là Tổ Long cơ à?!”
Tại Long Đô ở Đại Chu, trước cổng phủ đệ của Ám Dạ Vương.
Bầu không khí tại nơi đây đang hết sức náo nhiệt và tưng bừng.
Tiếng hát câu lan vang vọng khắp nơi.
Những người phụ nữ ăn mặc hở hang đang lắc lư vòng eo của mình một cách nóng bỏng trên sân khấu được xây dựng tạm thời.
Loạt người đi đường đổ xô về đây, làm chật kín khắp mọi nẻo đường.
“Đẹp quá em ơi!”
Một vài kẻ du côn, lưu manh vỗ tay trầm trồ không ngớt: “Các người đẹp ơi, trời nóng quá, các em cởi thêm nữa đi cho mát!”