Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hắn còn giết Quân Kiếm Phong, giới võ đạo Trung Hải đại loạn!”

“Doãn Thiên Hùng và Trương Nhất Phong có tội gì? Hắn giết người, ảnh hưởng quá xấu!”

“Tối nay lại tiến vào nhà họ Giả ở Kim Lăng, ông cụ Giả Khiếu Lâm cũng bị giết! Ông cụ Giả cả đời không làm chuyện xấu, sao lại gặp phải tai ương này?”

“Diệp Bắc Minh, cái tên ác độc!”

Mọi người trong phòng họp tức giận.

Lúc này có người hạ lệnh: “Cử người của Long Hồn đi bắt Diệp Bắc Minh về quy án, giải về Long Đô thẩm tra!”

“Diệp Bắc Minh là sư đệ của người phụ nữ kia, nên không…”



Có người lo lắng.

Một người đàn ông trung niên cười lạnh: “Không cần nói cho cô ta biết, trực tiếp bắt Diệp Bắc Minh về, phán quyết, chém đầu!”

“Làm liền một mạch!”

“Chờ cô ta biết thì Diệp Bắc Minh cũng đã là một thi thể, cô ta có thể làm gì được?”

Mọi người rối rít gật đầu.

Chém Diệp Bắc Minh rồi, bọn họ còn có thể chèn ép người phụ nữ kiêu căng kia.

Một công đôi việc.



Tôn Thiến mua dược liệu về, toàn thân ướt đẫm, vô cùng chật vật.

Diệp Bắc Minh lập tức chữa trị cho Hạ Nhược Tuyết.

Tốc độ luyện đan của đỉnh Thanh Mộc rất nhanh, đan dược trị thương anh luyện chế ra khi thoa lên vết thương sẽ không để lại bất kỳ vết sẹo nào.

Nhìn Hạ Nhược Tuyết hô hấp ổn định nằm trên giường, Diệp Bắc Minh thở phào nhẹ nhõm.

Cuối cùng người cũng đã cứu về được!

Lúc ra khỏi phòng, phát hiện Tôn Thiến ngồi trên sofa ngủ gật.

Đột nhiên.

Cô ta nhảy cẫng lên, mở mắt: “Diệp Bắc Minh, Nhược Tuyết sao rồi?”

“Cô ấy không sao?”

“Tốt quá rồi, tốt quá rồi…”

Tôn Thiến vì kích động mà lập tức ngất xỉu.

Diệp Bắc Minh sải bước về phía trước, ôm cô ta về phòng.



Sáng hôm sau, Hạ Nhược Tuyết tỉnh lại phát hiện mình nằm ở trên giường, trên người không mặc quần áo.

Chỗ ngực đều là bùn thuốc màu đen.

Một người đàn ông nằm ở mép giường đang ngủ.

“A!”

Hạ Nhược Tuyết kêu lên một tiếng.

Diệp Bắc Minh ngẩng đầu, nghi ngờ nhìn cô ấy: “Sao thế?”

“Cậu… cậu… cậu!!!”, Hạ Nhược Tuyết vội vàng ôm ngực, vừa mừng vừa sợ: “Là cậu, sao cậu lại có mặt ở đây?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK