Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Bắc Minh thản nhiên nhìn Lý Gia Hinh: “Bọn họ chết ở nhà cô, cô không sợ hả?”

Lý Gia Hinh trầm mặc một lát, tôi sống chết cùng nhà họ Lý”.

“Anh mau đi đi thì hơn, anh nói cho tôi biết người nhà của anh ở đâu, bây giờ tôi lập tức sắp xếp vé máy bay”.

“Sáng sớm ngày mai, bảo đảm cho anh và người nhà của anh đoàn tụ ở nước ngoài”.

“Bây giờ đi vẫn còn kịp, trước khi nhà họ Tiêu chưa biết chuyện, anh mau đi đi!”

Lý Gia Hinh nói hết một hơi.

Diệp Bắc Minh thích thú nhìn cô gái này.



Rất tốt.

Có lương tâm.

Không uổng công mình cứu cô ta.

Hơn nữa làm việc rất quyết đoán.

Sau khi biết Tiêu Dịch và Tiêu Tuệ chết cũng không hoảng loạn.

Mà nghĩ cách xử lý với tốc độ nhanh nhất.

Đương nhiên.

Đây chỉ là cách xử lý tốt nhất trong trường hợp Diệp Bắc Minh là một võ giả bình thường.

Nhưng anh là võ giả bình thường sao?

Diệp Bắc Minh cười lắc đầu: “Tôi không chỉ đắc tội với một nhà họ Tiêu”.

“Có lẽ còn có nhà họ Khương cổ võ”.

“Nói không chừng còn có nhà họ Long và nhà họ Tần cổ võ”.

Nhà họ Long và nhà họ Tần cổ võ từng truy sát mẹ của anh, chắc chắn là kẻ địch.

Tính luôn cả vào cũng không sai.

“Cái gì?”

Lý Gia Hinh hoàn toàn thộn mặt.

Giống như gặp ma.

Kinh hãi nhìn Diệp Bắc Minh.

Cô ta phát hiện mình không hiểu người đàn ông trước mặt này chút nào.

Một người đồng thời đắc tội với bốn gia tộc cổ võ?

Muốn lên trời ư!

Diệp Bắc Minh bình tĩnh nhìn cô ta: “Tại sao người của nhà họ Tiêu cổ võ đến nhà họ Lý?”

Một lúc lâu sau Lý Gia Hinh mới phản ứng lại: “Ông nội tôi lâm bệnh nằm liệt giường, y thuật của nhà họ Tiêu cổ võ được mệnh danh là số một Long Quốc”.

“Thời ông nội tôi còn trẻ, cũng có qua lại với nhà họ Tiêu, cho nên tôi liên lạc với nhà họ Tiêu, mời họ đến cứu ông nội tôi”.

Diệp Bắc Minh hơi suy nghĩ gật đầu.

Không nói gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK