Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Bắc Minh tiện tay bắn ra mấy cây kim châm, đâm vào trong cơ thể của Từ Dần.

Từ Dần lại có thể cử động, chấn hãi nhìn Diệp Bắc Minh.

Diệp Bắc Minh ra lệnh nói: “Dẫn đường!”

Từ Dần không dám chậm trễ.

Dẫn Diệp Bắc Minh tiến vào phía sau của đại điện.

Tiếp đó là một cơ quan, mở ra một mật đạo, quanh co uốn khúc, đi xuống dưới lòng đất.

Mật đạo rất sâu, vì gần núi lửa nên càng lúc nàng nóng.

Cuối cùng.

Hai người đến vị trí sâu hơn năm trăm mét dưới lòng đất.

Phía trước có hàng loạt bia mộ.

Có đến hàng trăm cái.

Lặng lẽ đứng ở đó!

Từ Phúc, Từ Lượng, Từ Thiên, Từ Khuyết…

Từ Dần giải thích: “Đây là tổ tiên các đời nhà họ Từ tôi, sau khi chết, tất cả đều được chôn tại đây”.

Diệp Bắc Minh khẽ gật đầu.

Bọn họ tiếp tục đi về phía trước, đến sâu dưới lòng đất.

Nơi này lại có một dòng sông dung nham, chậm rãi chảy qua.

Nhiệt độ trong không khí cao đến dọa người, khí nóng ập đến!

Phía trước có một cánh đồng, ở đó có rất nhiều dược liệu.

Hai cây dược liệu trong đó lấp lánh ánh đỏ mờ mờ.

Một cây hoa hỏa nhung, một cây cỏ thiên hỏa.

Ít nhất phải đến hơn một ngàn năm tuổi!

Những loại dược liệu khác khoảng mấy trăm năm tuổi.

Hai cây dược liệu ngàn năm này, chắc chắn là thu hoạch bất ngờ!

Diệp Bắc Minh nhìn sang Từ Dần: “Chẳng phải các ông mang một lô hạt giống dược liệu sao, sao chỉ có hai cây dược liệu hơn một ngàn năm tuổi?”

Anh vẫn còn chê ít.

Từ Dần rất muốn thổ huyết: “Các tổ tiên khác cũng cần tu võ, bao nhiêu năm như vậy, mọi người cũng tiêu hao khá nhiều rồi”.

Soạt!

Liền sau đó.

Diệp Bắc Minh bỗng bước ra một bước.

Tiến vào trong cánh đồng dược liệu phía trước.

Giơ tay đào hai cây dược liệu hơn một ngàn năm tuổi lên.

Từ Dần quát lớn một tiếng: “Ha ha, Diệp Bắc Minh, mày mắc bẫy rồi!”

Ông ta bỗng ấn nút một cơ quan.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK