Diệp Bắc Minh cười dữ tợn một tiếng: “Ông là cái thá gì? Chết đi cho tôi!”
Anh động ý niệm: “Tháp Càn Khôn Trấn Ngục, cho tôi sức mạnh!”
Ầm!
Trong chớp mắt, nội lực của Diệp Bắc Minh bị rút đi một phần năm.
Chém ra một đường kiếm khí khủng bố!
Phụt!
Mưa máu ngập trời!
Ông lão võ tôn sư kỳ của gia tộc cổ võ lại bị Diệp Bắc Minh giết bằng một đường kiếm!
Ông ta hoàn toàn biến mất.
Để lại một vết kiếm đáng sợ ở vị trí ông lão võ tôn sơ kỳ đứng và lan dài đến bên ngoài đại sảnh!
Bức tường phía sau lưng anh bị chém ra một cái lỗ khủng bố, cả đại sảnh của nhà họ Lý bị chém thủng.
Ánh nắng chiếu vào.
Hai ông lão võ tông hậu kỳ khác cũng bị uy lực của kiếm làm trọng thương.
Bay ra xa!
Kinh mạch toàn thân của hai người đứt hết, nằm dưới đất như con chó chết!
Chấn hãi nhìn Diệp Bắc Minh!
Trời ơi!
Một đường kiếm giết chết võ tôn?
“Mày… mày là ai? Một đường kiếm giết chết võ tôn?”
“Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!”
Hai ông lão sợ đến toàn thân run lên, trong mắt tràn đầy chấn hãi.
Long Đạo Nhất kinh sợ đến trợn mắt há hốc miệng!
Long Tiểu Vân hoàn toàn sợ đến ngây người!
Quên luôn cả cơn đau và tức giận bị gãy một cánh tay!
Chỉ còn lại nỗi sợ hãi vô tận!
Diệp Bắc Minh sải bước lớn đi đến: “Các người là ai mà đến địa bàn của tôi giết người của tôi?”
Long Đạo Nhất vội nói: “Tôi là người của nhà họ Long cổ võ!”
Nhà họ Long cổ võ?
Một luồng sát ý nổi lên trong lòng!
Anh giơ tay chém một đường kiếm qua!
“A!”
Long Đạo Nhất kinh hãi.
Cả người sững sờ!
Quên luôn cả né tránh!
Chủ yếu là vì Diệp Bắc Minh giết võ tôn bằng một đường kiếm, khiến hắn quá mức chấn hãi!