“Hả?”
Mấy cô gái đều ngơ ngác.
Bọn họ đang đùa!
Đang trêu ghẹo Ngụy Yên Nhiên.
Ai cũng nhìn ra Ngụy Yên Nhiên không thể nào để ý đến Diệp Bắc Minh.
Nhưng không ngờ Ngụy Yên Nhiên lại trả lời như vậy.
Vào lúc mấy cô gái đang sững sờ.
“Bốp!”
Đột nhiên, một âm thanh giòn dã truyền tới.
Chu Tông như chó chết bay ra ngoài, đụng đổ mấy bàn rượu, ngã lăn trến đất.
Khuôn mặt sưng húp như đầu heo, mắt trắng dã, miệng sùi bọt mép!
“A!”
Các chị em của Ngụy Yên Nhiên còn đang bàn luận về Diệp Bắc Minh.
Biến cố đột nhiên xuất hiện, dọa bọn họ giật mình.
“Cái gì?”
Con ngươi Ngụy Yên Nhiên co rút, không ngờ Diệp Bắc Minh dám ra tay ở đây.
Sắc mặt Tần Thiếu Dương u ám, gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh!
Hắn ta nằm mơ cũng không ngờ một thanh niên không biết đến từ đâu lại dám đánh người ở đây?
“Tình huống gì vậy?”
“Sao lại đánh nhau!”
Một vài nhà giàu ở Long Đô, nhân vật thân phận tôn quý và minh tinh siêu cấp tuyến một cũng kinh ngạc nhìn sang.
Diệp Bắc Minh cũng cảm nhận được, một vài võ giả là người phục vụ ở trong bóng tối và còn có tông sư ẩn núp cũng tập trung về phía anh.
Diệp Bắc Minh nhướn mày.
Chuẩn bị chiến đấu bất cứ lúc nào!
“Ai gây chuyện ở đây? Đúng là to gan!”, một người đàn ông trung niên áo vest giày da bước nhanh tới, sau khi những võ giả nhìn thấy người này, yên lặng dừng bước.
Xem ra là quản sự đến.
“Ông Ô, chính là người này!”
“Chu Tông chỉ nói với hắn hai câu, hắn liền ra tay đánh người!”
“Hành động của người này quả đúng là du côn!”
“Báo cảnh sát bắt hắn lại!”
Mấy thanh niên bên cạnh Tần Thiếu Dương lớn tiếng hô lên.
Sắc mặt Tần Thiếu Dương cũng u ám đến đáng sợ!
Nhưng bụng dạ hắn ta thâm sâu, không nói gì cả.