“Ố?”
Lục Tuyết Kỳ lạnh lùng nhìn qua.
Đường Thiên Ngạo đi ra nói: “Diệp Bắc Minh giết người của hiệp hội võ đạo tôi, mà còn giết trước mặt tất cả mọi người, thì mặt mũi của hiệp hội võ đạo tôi phải để ở đâu?”
“Con trai tôi không thể chết uổng được!”
Ông cụ Phó đập lên tay cầm xe lăn.
Lăn xe lăn lên trước.
Ông cụ Hoa tiến lên một bước, âm hiểm nói: “Diệp Bắc Minh vô duyên vô cớ xông vào giết nhà họ Giả ở Kim Lăng! Giết hết những người lãnh đạo cấp cao của nhà họ Giả, chẳng lẽ chuyện này cứ bỏ qua vậy sao?”
Tần Tướng Thần không nói gì, nhưng cũng đi ra khỏi đám đông.
Thể hiện thái độ cứng rắn của mình!
Ngụy Kinh Phú cũng âm hiểm nói: “Lục sư, Diệp Bắc Minh là sự đệ của cô, cô muốn bao che phải không?”
Bốn thế gia hàng đầu Long Đô, cộng thêm Ngụy Thần, hiệp hội võ đạo của Long Quốc!
Những thế lực này hợp lại đều muốn nhằm vào Diệp Bắc Minh!
Tất cả mọi người có mặt đều có cảm giác run sợ ớn lạnh!
Tê dại da đầu.
Toàn thân run rẩy.
Suýt nữa sợ chết khiếp!
“Diệp Bắc Minh có tài có đức gì?”
“Mà có thể khiến nhiều thế lực lớn ngút trời như vậy nhắm vào chứ!”
“Hắn dựa vào hai sư tỷ, có thể đối kháng được với những người này không?”
“Viển vông! Dù hai cô gái này có mạnh đi nữa, đối phó với một thế lực trong đó, có lẽ cũng không vấn đề! Nhưng ba thế lực như bốn thế gia, Ngụy Thần, hiệp hội võ đạo cộng lại, ông trời có đến cũng phải cúi đầu ấy chứ!”
Đột nhiên.
Không hề báo trước.
“Thư ký Tiền đến!”
Một giọng nói vang lên.
“Thư ký Tiền?”
“Xoẹt!”
“Sao anh ta lại đến đây?”
Tất cả mọi người đều hít khí lạnh, nhìn về hướng cửa vào của hội trường.
Vãi!
Ông trời đến thật rồi!
Toàn hội trường tĩnh lặng!
Chỉ thấy một người đàn ông mặc đồ trung sơn, cười ha ha đi vào, nở nụ cười thân thiện: “Ôi, mọi người đều có mặt à!”
Xem ra hôm nay náo nhiệt thật đấy!”