Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kojiro Abe kinh hãi.

Chỉ thấy.

Diệp Bắc Minh đưa một tay túm cổ ông ta.

Sau đó dùng lực ném ra ngoài.

Dứt khoát!

Bùm!

Kojiro Abe đập vỡ cửa kính phòng làm việc.



Từ trên cao ốc mấy chục tầng rơi thẳng xuống mặt đất phố đi bộ Ngân Tọa.

Ngã thành một cục thịt nát!

“Là đại thần Kojiro!”

“Xảy ra chuyện gì vậy, sao ông ấy lại ngã từ trên tầng xuống?”

Người trên phố đi bộ hỗn loạn.

“Rít!”

Bên trong phòng họp, tất cả mọi người run rẩy.

Kojiro Abe bị Diệp Bắc Minh ném từ cao ốc mấy chục tầng xuống đất!

Mọi người sợ hãi lui về phía sau, hoảng sợ nhìn Diệp Bắc Minh!

Diệp Bắc Minh kéo ghế, chậm rãi ngồi xuống.

Anh nhìn Kimura Suke: “Không phải ông bảo tôi đến Đông Doanh à?”

“Sao hả? Sợ rồi?”

Soạt!

Tất cả mọi người đồng thời nhìn về phía Kimura Suke, tràn đầy tức giận!

Giống như đang hỏi, ông đã chọc giận gì tên sát thần này?!!!

Toàn thân Kimura Suke sợ run rẩy, quỳ sụp xuống đất: “Cậu Diệp, tôi biết lỗi rồi!”

‘Hiểu lầm, lời trong điện thoại đều là hiểu lầm!”

“Lời tôi nói lúc tức giận, cậu đừng để trong lòng”.

“Tôi lập tức gọi về, thông báo với người nhà, thả Lâm Thương Hải!!!”

Ầm ầm ầm!!!

Đầu đập điên cuồng xuống đất.

Diệp Bắc Minh khẽ mỉm cười: “Không cần”.

“Tôi đã đến gia tộc Kimura, Lâm Thương Hải đã được cứu”.

“Tiện tay giết hết tất cả người trong gia tộc Kimura:,

Nghe đến đây, cơn giận của Kimura Suke xông lên tận óc: “Cái gì?”

Xoẹt!

Ông ta lập tức đứng dậy, tức giận đến mê man.

Căm tức nhìn Diệp Bắc Minh, gào thét: “Diệp Bắc Minh, mày nói cái gì?”

“Tôi cho ông đứng lên?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK