Cho dù dùng cách gì cũng không thể dập tắt ngọn lửa!
Cuối cùng.
Tất cả bọn họ đều bị thiêu sống!
Bên trong điện Kim Loan, văn võ đại thần còn lại đang quỳ trên đất, nơm nớp lo sợ.
‘Ác!’
‘Quá độc ác!’
‘Huyết Mạch Chú Sát này giết, ai mà có thể đỡ nổi?’, vô số người chảy nước miếng, quỳ xuống đất, không ngừng dập đầu.
Sát thần!
Người đàn ông trước mặt quả thật không thẹn với cái tên sát thần!
Thủ đoạn Huyết Mạch Chú Sát này quả thật quá kinh khủng!
Lão tổ Đế quốc Thanh Long như sắp phát điên, trong đôi mắt già nua đều là tia máu, điên cuồng gầm thét: “A a a! Diệp Bắc Phong, Diệp Bắc Phong!!!”
“Chờ lão phu xuất quan, tao sẽ giết toàn tộc của mày!!!”
Diệp Bắc Minh coi thường tiếng gầm thét của ông ta, có chút thất vọng: “Ồ, ông không sao à?”
“Huyết Mạch Chú Sát sao không giết được lão tổ ông?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Huyết Hồn chú chỉ có thể nguyền rủa giết huyết thân trong vòng mười đời, quá mười đời không được”.
“Nếu như mười đời trở nên cũng có thể nguyền rủa giết, dùng một lần há chẳng phải toàn bộ loại người coi như xong?”
“Dù sao, trong quá trình loài người sinh sôi, cũng sẽ kết hợp lẫn nhau, huyết mạch hòa hợp!”
Diệp Bắc Minh hiểu ra.
Thì ra là như vậy.
Nhưng.
Anh không định nói cho lão tổ Thanh Long biết, anh cố ý nói: “Tôi biết rồi, trong đời sau của ông có người bị cắm sừng!”
“Thật ra thì đời sau của nhà họ Tô ông đã không còn là những người mang dòng máu của nhà họ Tô từ lâu rồi!”
“Đáng thương quá, con cháu ông và ông vốn không hề có quan hệ máu mủ!”
Hoàng thất đế quốc Thanh Long không có quan hệ máu mủ với người nhà họ Tô?
Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn Diệp Bắc Minh!
Giết người diệt tâm!
Tên nhóc này quả đúng là ma quỷ mà!
Quả nhiên.
“Mày nói gì?”
Con ngươi lão tổ đế quốc Thanh Long nảy sinh động đất!
Như bị sét đánh!