Trương Hành nhất thời nghẹn họng. “Nhưng có mấy câu lương tâm ta vẫn muốn nói, ta thật đúng là nghĩ tới tình cảnh ngươi đụng tới Hạ Nhược Hoài Báo.” Cao Trưởng Nghiệp hơi chút nghiêm mặt mà chống đỡ: “Nhưng trong thâm tâm ta cảm thấy lão đệ ngươi là người may mắn và rất có bản lĩnh, sẽ không dễ dàng chết như vậy. Hơn nữa, nhiều lần trải qua mấy chuyện như thế này, người tài mới có thể trưởng thành. Lão đệ còn trẻ, không cần để ý.” Nếu nói như vậy, ta còn phải...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.