Mục lục
Truất Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ Thế Anh chuyển mắt lên trên mặt của nàng, sau đó lại di chuyển ánh mắt lên khắp người nàng, cuối cùng sắc mặt hơi hơi biến đổi, nhưng vẫn miễn cưỡng cười nói: “Người đứng dưới có phải chính là vị thiên kim kia của Cát An hầu phủ? Là vị nữ tuần kiểm duy nhất trong Tĩnh An Đài?”

Bạch Hữu Tư không phản bác lại, trực tiếp lướt qua người Từ Thế Anh, khoanh tay cầm kiếm đứng đó, ánh mắt của nàng đảo qua đảo lại khắp đám người, sau khi quét mắt nhìn khắp người Trương Hành vài cái, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Lý Xu Lý tiên sinh kia.

“Là Tư Tư sao?” Đúng lúc này, Lý Xu bỗng nhiên tiến lên chào đón, giọng nói sau đó trở nên kinh ngạc: “Ta là Tĩnh Đại Hành (京大兴) Lý Xu, không chỉ là thế gia (gia tộc) có giao thiệp với nhà ngươi, mà còn là bạn tốt của phụ thân ngươi, giờ ta vẫn nhớ rõ năm ngươi được ba tuổi ấy, nhà ngươi dời Đông Đô, mở tiệc ở trong Định Xuân Viên, ta còn đã từng bế ngươi, khi ngươi mười hai tuổi bái nhập Tam nghiêm giáo Từ Hướng rồi cùng đạo trưởng tập võ (raw nó thế, nếu được mong bạn xem lại giùm mình nha), đúng lúc ta cũng ở đó, không ngờ hôm nay xa rời quê hương, hai thúc cháu chúng ta lại có thể trùng phùng gặp lại nhau ở trên đường…”

Khi nghe được tên của người nọ, những người khác đều không hiểu rõ, chỉ trừ tuần phó tổ tuần kiểm Hồ Ngạn, nãy giờ vẫn luôn nhìn chằm chằm đấu mắt cùng với Hùng Bá Nam, nghe xong những lời này thì như bị sấm chớp giật vậy, rồi đột nhiên chuyển mắt nhìn về hướng này, sau đó chỉ tập trung nhìn thẳng Lý Xu.

“Gặp qua thế thúc (Ý là xin chào thúc- chú từ thế gia có giao lưu với nhà mình).” Một lát sau, Bạch Hữu Tư cuối cùng cũng đã bình tĩnh chắp kiếm làm lễ chào hỏi: “Chất nữ vừa nãy còn tưởng rằng nhận sai người, nhưng vì sao thế thúc không ở Tây Kinh an dưỡng (an ổn, yên bình nghỉ ngơi), sao lại ở đây?”

“Ta tới thăm thân hữu (bằng hữu, người thân,… thân thiết).” Giọng điệu của Lý Xu thong dong, thoải mái.

“Thân hữu của thế thúc chắc chắn cũng là thân hữu của Tư Tư, không biết cụ thể là thúc đến thăm vị nào?” Bạch Hữu Tư tra hỏi sát sao.

“Tư Tư hiểu lầm rồi.” Lý Xu vẫn thản nhiên như cũ: “Ngươi cũng biết rồi, tổ tiên Lý Thị ở tây Kinh của chúng ta có xuất thân từ Bắc Hoang Liêu… Chuyến đi này là do ta muốn đến Bắc Hoang Liêu tìm huyết mạch của tông tộc, chỉ là đường xá xa xôi, ta chỉ là một thư sinh văn nhược (thư sinh chỉ biết làm văn, yếu ớt), không thể xách nổi đồ, cho nên trước đó ta tới sáu quận của Đông Cảnh tìm những hào kiệt, chính là bọn người Từ Đại Lang, mong bọn họ bảo hộ ta, sau đó hướng ra biển đi về phương Bắc, mong rằng có thể lên đường bình an.”

“Nói như vậy, có lẽ là chất nữ đã gây sự quá đáng rồi” Bạch Hữu Tư có vẻ như có suy nghĩ gì đó, sau đó đột nhiên hỏi đến một vấn đề nhạy cảm: “Thế nhưng thế thúc à, hành trình lần này của thúc, chẳng lẽ không bi phản quân ở nơi đó của Đông Đô ngăn cản?”

“Phản quân?” Mặt mày Lý Xu hiện lên sự khó hiểu.

“Không tồi.” Bạch Hữu Tư nhìn chằm chằm người đối diện rồi chậm rãi nói: “Triều đình phái ra hai mươi vạn tinh nhuệ xuất chinh tới Đông Di một lần nữa, kết quả là chưởng quản hậu cần của toàn quân Dương Thận, bỗng nhiên bất ngờ mưu phản ở Biện Lương, liên hợp với thái thú (người cai quản một vùng) của năm châu Trịnh Châu, Lê Dương, Đông Quận, Hoài Dương, Lương Quận, trước tiên cướp đoạt quân lương, sau đó tấn công Đông Đô, tuy rằng triều đình chỉ tốn 27 ngày đã nhanh chóng bình định (tiêu diệt) được phản loạn, nhưng có lẽ vì chuyện này, tình hình trên tiền tuyến là toàn quân đều tang (ý là tuy chiến thắng nhưng toàn quân đều thương vong), mà quanh Đông Đô là Tam Hà hay xa hơn một chút là Hoài Thượng, tổng cộng mười bảy quận đều gặp nạn vì binh hoả… Chuyện lớn như vậy, thế thúc từ Tây Kinh đến đây, chẳng lẽ không biết một chút nào sao?”

Những người còn lại đều im lặng không gây ra tiếng động gì, người vốn chỉ muốn hóng chuyện Trương Hành đang cầm dây cương điều khiển ngựa bỗng nhiên kích động hơn, nhìn chằm chằm hai người đang nói chuyện.

“Vậy mà có chuyện như thế này sao?” Lý Xu ngay lập tức buông tay đang để ở trên ngựa, tâm trạng xúc động mà cảm thán. “Ta đi từ Tấn Dương rồi mới đi đến Hồng Sơn này, thật sự không biết.”

“Thì ra là thế.” Bạch Hữu Tư gật gật đầu, cháy nhà mới ra mặt chuột (??? Tự nhiên raw có câu này): “Vậy thì đương nhiên thế thúc cũng không biết chuyện này, sau khi sự việc xảy ra, Dương Thận đã giả danh thế thúc, ở bên ngoài tuyên bố người là chủ mưu còn hắn là thủ hạ của người… Sau khi bị bắt hắn đối diện với phụ thân ta nói rằng, hối hận đã không bác bỏ kế sách của thế thúc, tập trung hướng về phía đông, với lương thảo trong tay và uy tín của phụ thân hắn trong quân đội, đã có thể dễ dàng thu nạp tập hợp hai mươi vạn tinh nhuệ ở tiền tuyến, sau đó chiếm Đông Cảnh, ba mươi quận của Trung Nguyên, sau đó lấy hai mươi quận của Hà Bắc, lúc đó lòng dân dao động, chiếm lấy thiên hạ là chuyện dễ dàng, nhưng hắn ngược lại bị chuyện đánh chiếm Đông Đô cùng bệ hạ làm mê muội.”

Sau những lời này, dường như cả hai bên không còn chừa đường quay lại cho nhau nữa, Hùng Bá Nam cùng Hồ Ngạn từng người từng người duỗi tay nắm lấy binh khí ở eo, tùy tùng ở hai bên cũng cực kỳ căng thẳng, vậy mà Từ Thế Anh tuy rằng tuổi còn trẻ, nhưng vẫn mỉm cười tự nhiên như cũ, nhìn xung quanh khắp nơi, giống y hệt mấy đứa trẻ mãi không trưởng thành, khi hắn ta vừa lơ đãng thấy được ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía nơi này của Trương Hành, còn cười gượng một chút.

“Cái người tên Dương Thận này, ta cho rằng hắn đa mưu túc trí nhưng nhát gan, mưu đồ tốt nhưng thiếu quyết đoán, lại không ngờ tâm địa hắn lại nhỏ nhen như vậy, đến lúc sắp chết cũng muốn châm ngòi ly gián.” Lý Xu thở dài: “Thế nhưng, hai nhà chúng ta có giao tình lớn, lệnh tôn (nói phụ thân nàng) quả thật là giống như huynh đệ chí cốt với nhau, chắc chắn sẽ không để ta chịu oan khuất… Nếu không, công văn bắt giữ vốn đã nên hạ xuống dưới từ lâu rồi chứ?”

Bạch Hữu Tư không nói gì.

Lý Xu vuốt vuốt chòm râu rồi hỏi một câu: “Hiền chất nữ có công văn bắt giữ không?”

Bạch Hữu Tư chậm rãi lắc đầu.

“Nếu như vậy, ta sẽ không làm chậm trễ việc công của hiền chất nữ.” Lý Xu thấy thế thì hơi hơi chắp tay, tự nhiên đi ngang qua người nàng, đi bên cạnh nhảy lên trên một con ngựa, sau đó đánh ngựa lướt qua người đối diện, một mình đi về phía trước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK