“Chu công tử ngồi bên này.” Sau đó Trần Lăng bỗng nhiên đang từ trên ghế ngồi đứng bật dậy, nhân thể túm hai tay đối phương, đem đối phương đẩy ngã ở chỗ ngồi của mình, trong nháy mắt thân hình hoán đổi vị trí với đối phương, mà Chu Hành Phạm cư nhiên không hề có sức phản kháng: “Ta vừa nói trông ngươi rất quen mắt, nhớ năm kia ở Từ Châu, chúng ta còn gặp qua ở trong yến hội của Lai Công đâu, khi đó ngươi vẫn là một thiếu niên…… Chu công tử như...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.