Mục lục
Truất Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đúng là có người có tu vi cao lấy được một phần tinh hoa huyết tuyền ở trong núi...” Nữ tuần kiểm hơi do dự một chút, nhưng vẫn nói thật: “Nhưng thứ lỗi cho ta nói thẳng, hắn chưa chắc là không có ý định, nó giống như là tai họa cho cá trong ao, bởi vì người nó lấy đi huyết tuyền cách nơi này khoảng mấy chục dặm, mà ở đây ban đêm bỗng nhiên núi bị lở.”

“Ta hiểu.” Vẻ mặt người hành khách không thay đổi: “Thật giống như là rồng xuất thế, vẫn chưa có ý định hại người, cũng cũng không có ý định cứu người, nhưng trời sinh là một con rồng, chỉ là vừa động một chút cũng đủ để phân sơn tị hải, giết chết hàng vạn người...”

“Chắc là như thế đi, nhưng thật ra rồng thật sự không dễ xuất hiện như vậy đâu... Một trận chiến ở bãi Lạc Long, rồng bị ép phải di chuyển, ngược lại làm người khác kinh ngạc và nghi ngờ.” Nữ tuần kiểm hơi trả lời.

“Như vậy xin hỏi tuần kiểm, người này tu vi rốt cuộc cao thâm đến mức độ nào?” Người hành khách lười dây dưa với cái vấn đề rối rắm này, tiếp tục truy vấn.

“Không phải là đại tông sư thì cũng là là sau trung tông sư.” Giọng điệu của nữ kiếm hiệp càng thêm cẩn thận: “Có lẽ không phải một người.”

Dù là Tần Bảo, nghe đến đó, cũng có chút ảm đạm.

“Đây là có ý gì?” Người hành khách tiếp tục bình tĩnh hỏi: “Cái gì gọi là tông sư, cái gì là đại tông sư, lúc trước ở bờ sông ta đã nghe qua một lần, đó là cảnh giới gì?”

“Thế gian lúc này chỉ có mười một vị thiên nhân đạt cảnh đại tông sư.” Tần Bảo ở bên bỗng nhiên xen mồm nói: “Mà cảnh giới của tông sư cho dù có thêm người Đông Di thì cũng chỉ có khoảng mấy chục người, là đỉnh cao của phàm nhân.”

“Vậy đại tông sư này có bao nhiêu lợi hại? Còn lợi hơn loại rồng như Phân Sơn Quân, Tị Hải Quân luôn hay sao? So với tuần kiểm thì như thế nào?” Người hành khách vẫn truy vấn không kịp như cũ: “Có thể giải thích ngắn gọn được hay không? Tại hạ vô cùng cảm kích.”

“Đương nhiên không có lợi hại như rồng, nhưng so với ta cũng mạnh hơn rất nhiều.” Bạch Hữu Tư nhìn người quân tử hành lễ ở trước mắt cúi người đối mặt với đất, ngữ khí càng thêm cẩn thận: “Thiếu niên trăm ngày tạo dựng nên nền móng, nuôi dưỡng đan điền, thì có thể tác động đủ loại chân khí tồn tại trong đất trời này để tích lũy, sau đó dùng các loại pháp môn lấy chân khí thông mạch... Trước tiên thông mười hai mạch chính để rèn luyện thân thể và luyện khí, sau khi kết nối tám mạch lấy tu thần luyện mệnh, chín mươi chín phần, người trong thiên hạ đều ở cảnh giới thông mạch, người bình thường cho rằng tu hành cũng chỉ có này loại...”

Trương Hành hơi hơi gật đầu, cái này đã quá dễ hiểu.

“Mà sau khi hoàn thành thông mạch toàn bộ, thì có thể nếm thử ngưng tụ chân khí và giấu nó trong đan điền, gọi là chi ngưng đan... Ta chính là là cảnh chi ngưng đan...” Nữ tuần kiểm tiếp tục lời nói của mình: “Sau khi ngưng đan thành công, thì có thể thử hình dung mọi thứ trong thế giới, khắc ghi cảnh vật bên ngoài vào trong nội đan, đây chinh là cảnh thành đan...”

“Mà sau khi thành đan xong, ngươi đem những thứ đã tưởng tượng trước đó phản chiếu lên cảnh vật bên ngoài trời đất, đổi trắng thay đen, tự trở thành một tiểu chủ nhân của đất trời… Khi tới cảnh giới này rồi thì cũng có thể xưng là một tông sư.”

“Đến nỗi đại tông sư, cũng chính là cảnh chiếu mọi thứ ra ngoài, hiện giờ toàn thiên hạ cũng chỉ có mười một người, người thường chỉ biết bọn họ là tông sư có cảnh giới áp đảo tất cả các tông sư khác, nhưng so sánh với tông sư có thể đổi trắng thay đen thì bọn họ lại giống như trở về trạng thái ban đầu, càng chú ý đến sự hợp nhất của người và trời, hành vi tự nhiên, cho nên được gọi là cảnh người cõi trời... Đến nổi lên trên nữa thì tu luyện như thế nào, tu luyện cái gì, ai cũng không biết, chỉ có thể căn cứ vào sách vở đời trước ghi lại, ước chừng hiểu được, bọn họ càng muốn chứng minh địa vị của họ!”

“Chứng minh địa vị?” Người hành khách càng thêm nghi hoặc: “Đó lại là cái gì?”

“Ai cũng không có một đáp án rõ ràng.”

Bạch Hữu Tư bất đắc dĩ trả lời: “Chỉ biết khi đã tới cấp độ này rồi, hành vi của những đại tông sư đó có hơi tương tự với loài rồng, hoặc là cầu trân bảo, hoặc theo dãy núi, hoặc là xây dự tông môn, hoặc vào đời can thiệp quân chính... Có người nói, một khi chứng minh địa vị thành công, thì có thể hóa rồng; Cũng có người nói, chỉ có chứng minh địa vị thất bại mới có thể hóa rồng, chứng minh địa vị thành công đó là thần, là tiên chân chính; Còn có người nói, chứng minh địa vị phân theo chủng loại, như chứng minh long vị, chứng minh tiên vị, chứng minh thần vị, đều có ưu khuyết; Còn có người nói rồng là rồng, người là người, cảnh giới là cảnh giới, mà chứng minh địa vị là vì bản thân muốn được thiên địa tán thành, cùng cảnh giới người rồi không liên quan... Sở dĩ giống như rồng, là bởi vì có một vài con rồng cũng đang chứng minh địa vị.”

Người hành khách bừng tỉnh gật đầu: “Ta hiểu rồi... Trăm ngày Trúc Cơ, thêm thông mạch, sau đó ngưng đan, sau đó ngoại chiếu, đó là tông sư, sau khi trở lại nguyên trạng thì có thể trở thành một đại tông sư? Mà nếu như có thể chứng minh địa vị, thì có thể giống như rồng thật? Là ý này sao?”

“Không thể nói là sai.” Ánh mắt Bạch Hữu Tư chớp chớp một chút.

“Như vậy lại hỏi tuần kiểm một chuyện.” Ánh mắt người hành khách vẫn sáng quắc như cũ: “Phàm nhân thật sự có thể chứng minh địa vị sao? Đã từng xảy ra chưa?”

“Đương nhiên có thể!” Tần Bảo lại lần nữa xen mồm: “Phàm nhân không những có thể chứng minh địa vị, hơn nữa có thể chứng thiên địa chí tôn.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK