“Ta không có bán tin tức.” Tả Du nhìn xung quanh tứ phía, hơi do dự một chút, cũng không có mở miệng. Trương Hành biết ý nói: “Vậy thì tốt, hắn để cho ngươi truyền tin tức gì cho ai? Lại không cần người báo tin, mà giá nào cũng phải dùng ngươi?” Tả Du rốt cuộc cười khổ: “Trương Bạch Thụ tự mình hiểu rõ được liền tốt, ta như thế nào dám nói?” Trương Hành bật cười: “Là cho núi Kê Sơn hay vẫn là núi Đãng Sơn?” “Đều có.” Tả Du bất đắc dĩ trả lời....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.