“Trương tam ca, hay cho một chiêu xao sơn chấn hổ(*)!” (*) Xao sơn chấn hổ: Đồng nghĩa với giết gà dọa khỉ, rung cây dọa khỉ. Khi Bạch Hữu Tư đã rời đi không còn bóng dáng, không khí trong đại đường mới hơi thả lỏng, Tần Bảo nhịn không được mà khen ngợi ngay tại chỗ: “Hắn ta vừa trốn thì đã bắt được rồi." “Cái gì mà xao sơn chấn hổ?” Trương Hành cầm màn thầu, cười gượng một tiếng: "Đây là hắn ta chạy thoát, coi như là xao sơn chấn hổ, nếu tính tình của...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.