“Không có.” Bạch Hữu Tư ngừng lại một lúc, nghiêm túc trả lời. “Ta có thể hiểu ngươi, rõ ràng có mấy nghìn người phải tháo chạy ngay trước mắt, vậy mà lại chỉ có thể cứu được mấy chục người… con người không phải cây cỏ, ai mà không tức giận? Nhưng Trương Tam Lang, những việc ngươi làm thật sự rất tốt, tu vi của ngươi không bằng ta, xuất thân không bằng ta, chức vị cũng không bằng ta, nhưng lại luôn làm tốt hơn ta… Nếu giờ vẫn còn chê bản thân vô năng, chẳng phải...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.