Mục lục
Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Mệnh Nữ Chủ Cũng Không Cứng Bằng Ta
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lần bế quan này để tiếp nhận ký ức kéo dài suốt ba tháng, đối với Sở Lạc mà nói, chính là một lần khảo nghiệm và nâng cao tâm tính sâu sắc nhất.

 

Nhân sinh bát khổ: sinh, lão, bệnh, tử, cầu không được, oán ghét gặp nhau, ái biệt ly, ngũ ấm thịnh.

 

Ngoại trừ “lão” ra, có lẽ nàng đã nếm trải trọn vẹn cả bảy khổ còn lại.

 

Ngoài phòng tu luyện nơi nàng đang bế quan, linh khí không ngừng hội tụ vào trong, trận động tĩnh này so với việc một đệ tử Trúc Cơ kết đan còn làm  người ta chấn động hơn.

 

Tại Hoàng Tuyền Cốc, Bạch Thanh Ngô khoanh tay đứng đó, nhìn về hướng linh khí cuồn cuộn khẽ nhếch môi cười.

 

【Chúc mừng ký chủ đạt đến đỉnh phong Trúc Cơ, nhận được 100 điểm khí vận.】

 

【Khí vận hiện tại: -3559】

 

Bên trong phòng tu luyện, Sở Lạc vẫn nhắm mắt tĩnh tọa, cảm nhận linh lực dồi dào trong cơ thể cùng bức tường mỏng mơ hồ kia.

 

Chỉ cần đột phá lớp rào cản ấy, nàng sẽ bước vào Kim Đan kỳ. Lần bế quan này đạt hiệu quả vượt xa dự đoán, không chỉ đạt đến cảnh giới đỉnh phong, tức là nửa bước Kim Đan, mà còn gần như ép sát  giới hạn Kim Đan.

 

Đáng tiếc, muốn bước vào Kim Đan kỳ không phải chuyện dễ dàng, còn cần chuẩn bị nhiều thứ cùng thời cơ thích hợp.

 

Ước chừng trước kỳ đại tỷ thí lần này sợ là không kịp. Kết quả lần này , ngay cả Hoa Hoa cũng bất ngờ.

 

【Ta còn tưởng ngươi sẽ bị ảnh hưởng bởi ký ức chín kiếp kia, khiến tâm tính hiện tại thay đổi.】

 

“Đã là nhân cách mạnh nhất trong mười phần, thì chín phần còn lại tất nhiên không thể làm gì được ta, chỉ là cảm khái nhiều hơn thôi.”

 

【Thế thì, ngươi hẳn nên làm chút gì đó chứ.】

 

“Không làm gì cả,” Sở Lạc thong thả nói, “Việc quan trọng nhất bây giờ, là chuẩn bị cho kỳ đại tỷ thí đầu năm nay, còn năm tháng, hẳn cũng đủ rồi.”

 

Rời khỏi phòng tu luyện cao cấp, nàng đi tìm đệ tử quản lý để trả lại chỗ, sau đó  phi thân thẳng về hướng Hoàng Tuyền Cốc.

 

Tơ khôi lỗi mà Dịch Đạo Nho luyện ra là một kiện linh khí cực phẩm, hiện giờ Sở Lạc đã có thể điều khiển nó rất linh hoạt, nay đã đến giai đoạn dùng tơ khôi lỗi để điều khiển thân thể của hoà thượng Nham Sinh rồi.

 

Một thời gian dài trước đó, nàng đã khắp nơi tìm kiếm ghi chép về khôi lỗi thuật, thậm chí còn đến tìm sư tổ để học hỏi.

 

May thay, khôi lỗi thuật, sư tổ cũng biết.

 

Khi Sở Lạc vác t.h.i t.h.ể của Nham Sinh đến trước mặt sư tổ, biểu tình trên gương mặt Bạch Thanh Ngô  rất “đặc sắc”.

 

Đại khái là… Người này hình như ta từng quen biết, bây giờ lại thành món đồ chơi của tôn đồ ta.

 

Tơ khôi lỗi sau khi được rót  linh lực vào liền trở nên trong suốt, bằng mắt thường chẳng nhìn thấy gì cả, thế nhưng thân thể đã không còn sinh khí kia lại tự động nhảy múa giữa sân.

 

Bạch Thanh Ngô ngồi trên một tảng đá nhìn một hồi, rồi lấy tay chống trán, ánh mắt nhìn xuống đất, biểu cảm bất lực không thể chấp nhận nổi.

 

Nhưng Sở Lạc vẫn hết sức nghiêm túc nói:

 

“Hiện tại ta đã có thể thuần thục điều khiển khôi lỗi, cử động không có chỗ nào cứng nhắc hay bất thường, chỉ là nếu phải vừa đánh vừa điều khiển thì chưa thể phát huy đến cực hạn.”

 

“Mấy cái này vẫn còn thời gian luyện tập, vấn đề lớn nhất hiện tại là—rốt cuộc phải dùng pháp thuật hoặc linh khí gì mới có thể chứa được thân thể Thánh Phật Trấn Ma này? Ta chỉ biết có một thần thông tạo ra khe nứt không gian mới làm được, nhưng phải đến Hóa Thần đỉnh phong mới có thể học, không thực tế.”

 

Bạch Thanh Ngô xoa mi tâm, lúc này mới ngẩng đầu lên:

 

 

“Không cần phiền phức như vậy, vỏ đựng của Phá Chiều có thể chứa được thân thể này.”

 

Nghe vậy, ánh mắt Sở Lạc lập tức sáng bừng. “Sư tổ, vỏ kiếm đó thật sự dùng kỳ lân thần thú chế thành sao?”

 

Bạch Thanh Ngô khẽ gật đầu.

 

Sở Lạc lấy Phá Chiều ra, thử đưa thân thể Nham Sinh vào trong, quả nhiên thành công.

 

Ý niệm vừa động, khôi lỗi lại xuất hiện trước mặt lần nữa.

 

Bạch Thanh Ngô ngồi đó  trơ mắt nhìn Sở Lạc thu vào rồi lấy ra suốt cả một đêm.

 

Hôm sau, Sở Lạc đi tới phường thị, chọn pháp y cho khôi lỗi của mình.

 

Tuy cà sa của Nham Sinh  đã là một kiện pháp y chất lượng tốt nhưng khi điều khiển khôi lỗi chiến đấu, cảm giác cứ như chính mình đang chiến đấu vậy, nàng t không quen nổi  cái cảm giác mặc áo cà sa kia.

 

Chọn một bộ pháp y gọn gàng đơn giản cho hắn thay vào, lại đi thêm vài vòng, xác định không ai bán tóc giả, Sở Lạc mới bất đắc dĩ rời đi.

 

Sau đó, nàng tiến vào  Phần Linh cảnh , không ngừng mô phỏng chiến đấu song tuyến, đồng thời cũng thúc đẩy quá trình rèn luyện thân thể.

 

【Chúc mừng ký chủ rèn thể đạt đến Trúc Cơ đỉnh phong, nhận được 100 điểm khí vận.】

 

【Khí vận hiện tại: -3459】

 

Đầu tháng tám, kỳ đại tỷ thí năm nay bắt đầu nóng lên. Địa điểm tổ chức là tại Quyết  Quốc, gần sông Giác ở quận Giang Công, chính là nơi trước đây Sở Lạc từng trừ yêu.

 

Kỳ đại tỷ thí năm nay chắc chắn  được quan tâm nhất. Những năm trước, cùng lắm cũng chỉ có hai tu sĩ Trúc Cơ đỉnh phong xuất hiện, nhưng năm nay, đã biết trước có tới ba người đạt tới cảnh giới này:

 

Tô Kỳ Mộc, Sở Yên Nhiên, Thời Yến.

 

Còn về Sở Lạc, bởi vì Thượng Vi Tông che giấu tin tức quá kỹ, hiện giờ chỉ có một số người nội bộ Bát Tiên Môn biết tên nàng, hiểu rõ thực lực của nàng lại càng hiếm hoi.

 

Thế nhưng, ba thiên tài đang được thế gian xôn xao bàn tán kia, trong lòng đều đang để tâm đến Sở Lạc.

 

Tô Kỳ Mộc từng cùng nàng kề vai chiến đấu, biết nàng đã học được thần thông và dị hỏa, lại còn song tu pháp - thể, chắc chắn là đối thủ lớn nhất của hắn lần này. Vì thế, suốt một năm qua, hắn đặc biệt nghiên cứu phương thức khắc chế nàng trong chiến đấu.

 

Cánh tay Sở Yên Nhiên đã khỏi vết bỏng, nhưng vẫn chưa từng quên uy lực của Nghiệp Hỏa. Dù nàng có áp chế khí vận tự nhiên trên Sở Lạc, hơn nữa cũng chẳng để tâm thắng thua trong đại tỷ thí, nhưng suốt một năm lịch luyện trong cấm địa,  điều nàng luôn nghĩ tới là—làm sao g.i.ế.c c.h.ế.t Sở Lạc mà không ai hay biết.

 

 

Bởi vì song sinh hoa chỉ có thể tồn tại một đóa, kiếp này hai người họ không thể làm tỷ muội, chỉ có thể là đối thủ do vận mệnh an bài.

 

Thời Yến từ khi bước vào Trúc Cơ đỉnh phong  thoát khỏi Vạn Kiếm Cốc đầy nguy hiểm, liền nghe thấy sư huynh nhắc đến Sở Lạc. Dù chưa tiếp xúc nhiều, nhưng sau khi  nghe chuyện  nàng từ trên  trời giáng xuống, một mình dọa lui quần yêu, hắn  không thể không đặt nàng vào vị trí uy h.i.ế.p hàng đầu.

 

 

Tất nhiên, Hồng Kiếm đạo nhân vẫn rất tự tin vào đồ đệ mình. Trước khi lên đường còn đắc ý nói:

 

“Tiểu nha đầu kia thần thức có mạnh hơn người cùng cảnh giới một chút, nhưng các mặt khác thì chưa chắc, thời gian chuẩn bị không tới một năm, nhất định phải bù đắp nhược điểm. Ta năm đó gửi tới Lăng Vân Tông đan dược  bát phẩm  là chuyên để bồi bổ thần thức đó, ha ha ha ha...”

 

Chu Mặc Du  đi sau lưng Hồng Kiếm đạo nhân chỉ có thể cười khổ.

 

Tuy cảm thấy làm vậy hơi thiếu đạo nghĩa, nhưng sư tôn chính là cái tính đó. Đợi sau đại tỷ thí, nếu sư đệ đoạt quán quân, chắc hẳn sư tôn sẽ vui vẻ. Lúc đó đưa ít lễ vật đến Lăng Vân Tông,  cũng coi như có qua có lại...

 

Còn phía Lăng Vân Tông, Sở Lạc căn bản không nghĩ đến người khác. Điều nàng luôn băn khoăn chính là—có thể mang sư tôn đi xem đại tỷ thí được không?

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK