Anh đã sớm bị vẻ ngoài xinh đẹp khi ở trong nước của cô quyến rũ, đường cong trên lưng quả thật rất mê hoặc.
Lật người cô lại, đôi môi của Hạng Chí Viễn lập tức dán lên lưng cô...
"Um..."
Về chuyện ấy, Giang Ninh Phiến hoàn toàn bị động mà dựa theo tiết tấu của anh, đầu óc trống rỗng.
Như anh nói, vào những lúc này, con người ta có thể quên đi tất cả mọi chuyện, dù là bị thương hay vui sướng.
“Tiêm Tiêm.”
Một tiếng thì thào vang lên từ sau lưng cô.
VietWriter
“Hả? Cái gì?” Đầu óc Giang Ninh Phiến trống rỗng, thuận miệng đáp lời, hoàn toàn không cảm thấy có gì không đúng.
Một giây tiếp theo cô mới kịp phản ứng lại.
Tất cả những suy nghĩ đều quay trở lại trong phút chốc.
“Anh..” Giang Ninh Phiến nằm trên gối, thận trọng nhỏ giọng hỏi: “Sao lại gọi tôi là Tiêm Tiêm?”
Tiêm Tiêm...
Vì để bố trí cho cô đi nằm vùng, An Vũ Dương đã sắp xếp xong cho cô thân phận giả là y tá từ sớm.
Tuy nhiên, trước khi cô kịp tiếp cận Hạng Chí Viễn, anh đã tìm đến cô trước, còn vô lý trói cô đưa lên máy bay tư nhân, muốn cô giải độc cho anh, đến đây rồi, cô lại không thể trốn đi.
Tiêm Tiêm là biệt danh của cô.
Hạng Chí Viễn không thể nào biết được, trừ khi anh đã tra ra được thân phận thật sự của cô.
Nghe vậy, nụ hôn nóng bỏng trên lưng cô cũng dừng lại.
Hạng Chí Viễn đờ người ở đó, nhìn chằm chằm mái tóc dài như thác nước của cô, ngơ ngẩn hồi lâu...
Bầu không khí trong phòng chợt trở nên trì trệ.
Giang Ninh Phiến có hơi bất an, một lúc lâu sau mới nghe được Hạng Chí Viễn lạnh nhạt nói: “Im miệng! Tiếp tục đi!”
Nụ hôn của anh lại rơi xuống.
Giang Ninh Phiến rất giống với cô gái trong trí nhớ.
Thậm chí anh cũng sẽ đau lòng vì cô.
Và bây giờ, anh sẽ điên cuồng gọi tên Tiêm Tiêm ở trên giường ...
Cũng may, trước khi tìm lại được Tiêm Tiêm, anh không cần phải thay người nữa, Giang Ninh Phiển chính là mặt hàng mô phỏng cao cấp, làm thế thân rất tốt.
Giang Ninh Phiến nhận được nụ hôn của anh, hai tay siết chặt lấy chiếc gối mềm mại.
Không, hẳn là anh không phát hiện ra danh tính của cô, nếu không, với những thủ đoạn tàn nhẫn của mình, chắc chắn kẻ nằm vùng như cô sẽ bị anh ngâm trong formalin vài phút.
“Tập trung vào.”
Nhận thấy cô phân tâm, Hạng Chí Viễn bất mãn cắn vào vai cô.
“Ưm, đau quá..” Giang Ninh Phiến đau đớn kêu lên, mặt bị Hạng Chí Viễn xoay sang, anh đè chặt môi cô, dùng kĩ thuật tốt nhất để khiêu khích.
Giang Ninh Phiến bị nụ hôn của anh làm cho ngây ngốc lần nữa.