Các giám khảo ở dưới sân khấu đã thấy màn biểu diễn bình tĩnh và không sợ sệt của Kiều Hy đều gật đầu: “Năng lực ứng biến rất tốt!”
Kiều Hy chỉnh áo đầm của mình xong, thấy Đường Cảnh Thiên vẫn chưa đến, cô ra hiệu cho Từ Khả Tâm để cô ấy giới thiệu mình là khách mời.
Từ Khả Tâm hắng giọng một cách lo lắng và nhấc micro lên để bắt đầu nói.
"Xin chào tất cả mọi người, hôm nay chúng tôi vốn muốn phỏng vấn một nghệ nhân dân gian, nhưng đối phương gặp rắc rồi nhất thời nên không thể đến được, nên chúng tôi sẽ thay đổi khách mời phỏng vấn của chúng tôi, nhưng xin quý vị hãy yên tâm, vị khách mới sẽ không làm quý vị thất vọng! Có thể sử dụng ba từ để bật mí về vị khách mời này cho quý vị biết đó là Có nhan sắc! Có nhan sắc! Có nhan sắc!” Từ Khả Tâm dẫn dắt bầu không khí, “Người ấy là …”
Nữ thần điện ảnh Nam Thành của chúng ta – Kiều Hy!
Những lời sau chưa kịp thốt lên thì bị một giọng nói làm gián đoạn.
"Xin lỗi, chúng tôi đến muộn!"
Với giọng nói này, một người đàn ông mặc bộ đồ giản dị màu xanh hoàng gia bước vào hội trường.
Đường Cảnh Thiên với đôi kính gọng vàng đắt tiền, đặc điểm khuôn mặt tuấn tú phi thường, trên mặt luôn nở nụ cười nhẹ nhàng, thân thiện như một người anh trai nhà bên cạnh.
Điều đáng ngạc nhiên hơn nữa là có một người đàn ông mặc đồ vest đen đi phía sau anh ta.
Dáng đứng thẳng đứng, khuôn mặt tuấn tú cân đối hoàn hảo như một vị thần, nhưng luôn lạnh nhạt, yên tĩnh, một đôi mắt đen sâu không đáy, như thể một tác phẩm điêu khắc hoàn hảo của thợ thủ công Hy Lạp cổ đại, khiến người ta phải ngước nhìn, không dám đến gần.
Quả nhiên là có nhan sắc!
Hai vị nam thần, một lam một đen, cùng bước vào hội trường … như thể không khí toàn hội trường đều ngưng tụ lại!
Mọi người không khỏi nín thở, và mắt mọi người chuyển động theo bước chân của họ, mọi người không ai dám lên tiếng vì tưởng đây là ảo tưởng, sợ làm mọi người thức giấc.
Xét cho cùng thì hai nam thần cùng tới hội trường, là một cảnh tượng khó gặp trong đời.
Lục Lập Tiêu là ai?
Vị vua tuyệt đối của cả Nam Thành và thậm chí của cả miền nam, để mọi người không chỉ khâm phục khả năng xuất sắc trong kinh doanh, mà còn kinh ngạc về thủ đoạn và quyền lực của anh ta.
Tôi nghe nói rằng nhân vật này tính tình kỳ lạ, bao nhiêu tạm chí tài chính nổi tiếng trong nước muốn hẹn gặp cũng không hẹn gặp anh ta được.
Nhưng anh ta xuất hiện ở đây ngày hôm nay, thực sự chỉ là làm bài tập nhỏ của một lớp?
Kiều Hy cũng ngạc nhiên khi thấy người đàn ông xuất hiện.
Không phải nói hẹn Đường Cảnh Thiên sao? Tại sao Lục Lập Tiêu cũng đến vậy?
Đột nhiên, hai người đàn ông bước lên sân khấu, tướng mạo tuấn tú và thân hình cao ráo dưới ánh đèn sân khấu khiến họ càng chói mắt hơn.
Khán giả dưới đều phát ra tiếng hít thở mạnh, có người còn nuốt nước miếng.
Nhưng Kiều Hy, một người dẫn chương trình, đã nhanh chóng thu hồi sự ngạc nhiên, phản ứng nhanh chóng và nói: “Rất cảm ơn hai vị giành thời gian quý báu đến tham dự buổi phỏng vấn hôm nay, Lục Tổng, Đường Tổng, mời ngồi!”
Nghe vậy, Lục Lập Tiêu nhìn cô một cái rồi ngồi xuống vị trí.
Chỉ nghe Kiều Hy ung dung giới thiệu họ: “Họ đều là những ông trùm kinh doanh của Nam Thành chúng ta, những người hoàn hảo trong tâm trí mọi người, lại là nam thần không thể đụng tới! Hôm nay, nhân dịp nam thần hạ phàm, chúng ta hãy tìm hiểu những câu chuyện của họ!”
Nói xong, khán giả ở dưới phát ra những âm thanh kích động và mong đợi, sự phấn khích của kháng giả thậm chí còn hơn cả lúc nãy mời ngôi sao điện anh lên sân khấu.
Xét cho cùng thì khi nãy ngôi sao Hàng Tinh Hạo đó chỉ có một anh soái ca, bây giờ đến tận hai anh.
Từ Khả Tâm sau khi được Kiều Hy nhắc nhở, cũng ngậm cái miệng chữ ‘o’ của cô lại.
Cô lẻn nhìn Đường Cảnh Thiên một cái khuôn mặt lại đỏ lên.
May là mặt có có đánh phấn đậm, nên nhìn không rõ.
Ban đầu nghĩ rằng chỉ có Đường Cảnh Thiên đến một mình, Kiều Hy và Từ Khả Tâm mỗi người chuẩn bị vài câu hỏi để phỏng vấn.
Giờ thì có hai người, ý nghĩ của Kiều Hy là chỉ có thể phát huy tại hiện trường thôi, mỗi người phỏng vấn người mình quen thuộc.
Khả Tâm phỏng vấn Đường Cảnh Thiên, cô ta thì phỏng vấn Lục Lập Tiêu.
Tuy nhiên, khi nghĩ tới Khả Tâm nói chuyện với Đường Cảnh Thiên sẽ bị lắp bắp, đây là nỗi cấm kị lớn của một người dẫn chương trình nên đã trao đổi vị trí với cô ấy.
Vì vậy, cuối cùng, khi ngồi xuống thì Kiều Hy đã chủ động ngồi cạnh Đường Cảnh Thiên và để cho Từ Khả Tâm ngồi cạnh Lục Lập Tiêu.
Người đàn ông vốn đang rất bình tĩnh nhìn thấy cô chủ động ngồi cạnh Đường Cảnh Thiên thì mắt anh ta nheo lại ngay, tỏ vẻ không hài lòng.
Nhưng vào thời điểm này, Kiều Hy đã không có thời gian quan tâm đến anh ta có hài lòng hay không, cô nhanh chóng bắt đầu cuộc phỏng vấn theo bản thảo trước đó.
Trình độ chuyên môn của Kiều Hy luôn rất tốt, ngay cả khi cô ấy không quen biết nhiều về Đường Cảnh Thiên, cô ta cũng có thể bắt đầu từ việc mặc quần áo của bên kia và tìm cách để đạt được điểm.
Mà câu trả lời của Đường Cảnh Thiên cũng khá thú vị, dù sao thì anh ta cũng đã nhận được nhiều cuộc phỏng vấn trước đây. Người đàn ông nói chuyện hùng hồn, và những từ dễ hiểu được trộn lẫn với cảm giác hài hước của riêng mình, điều này có thể kích thích sự quan tâm và cảm xúc của khán giả.
Điều khiến Kiều Hy thực sự lo lắng là cặp đôi phía bên kia, Từ Khả Tâm và Lục Lập Tiêu.
Khả Tâm phát huy hiện trường rất không ổn định, mà Lục Lập Tiêu là một người ít nói, ít chịu hợp tác, như vậy thì tình hình rất dễ trở nên lúng túng.
Quả nhiên, sự lúng túng xuất hiện ngay sau câu hỏi đầu tiên.
"Lục Tổng, mọi người đều đánh giá cao khả năng kinh doanh của anh. Cho hỏi anh làm thế nào để có thể phát triển Lục Thị thành tập đoàn lớn nhất các tỉnh phía Nam, thậm chí là tập đoàn có sức ảnh hưởng lớn nhất nước trong vòng vỏn vẹn có năm năm? Anh hãy bật mí chút xíu để mọi người cùng học tập và cố gắng như anh!”
"Quyết sách, điều khống, thời gian!”
Lục Lập Tiêu chỉ trả lời sáu từ này, không có bổ sung gì thêm.
Thấy Từ Khả Tâm bị mắc kẹt lại, Kiều Hy nhanh chóng giúp cô: "Sáu chữ này là bí quyết của Lục Tổng, thật ra cũng là bí quyết đơn giản nhất trong kinh doanh. Thật ra đạo lý này mỗi người chúng ta đều hiểu, nhưng thật sự làm được thì không mấy ai, vã lại phải ba cái đồng thời làm được. Nó đòi hỏi quyết sách phi thường, thủ đoạn hiệu quả, con mắt quan sát tinh tường và ốc phán đoán độc đáo! Nên Lục Tổng mới có thể là Lục Tổng của ngày hôm nay, rất nhiều người thành công đều không phải do tình cờ.”
Kiều Hy dịch mở rộng lời của Lục Lập Tiêu, lại ca ngợi anh, dẫn dắt bầu không khí.
Nghe cô ca ngợi bản thân, tâm trạng của Lục Lập Tiêu bây giờ đã tốt hơn một chút.
Tiếp theo, khi Từ Khả Tâm hỏi, cô nghĩ rằng đạo lý lớn trên kinh doanh cô không hiểu, sẽ khiến tình hình trở nên lúng túng, lần này cô đặt câu hỏi theo hướng khác.
"Lục Tổng, trong lòng ngài có thích ai chưa? Cô ấy có mặt tại đây không?”
Khi cô ấy hỏi xong, ngọn lửa tò mò trong người của mọi người trong cả hội trường đều như được đốt lên.
Các cô gái trong hội trường đều hướng về phía trước với vẻ mặt mong đợi, thậm chí Kiều Hy cũng không khỏi căng thẳng.
Tuy nhiên, người đàn ông ngồi đó không động đậy, không nói gì.
Khung cảnh yên lặng trong một giây, hai giây ... mười giây ... hai mươi giây ...
Rõ ràng là Lục Lập Tiêu không muốn trả lời câu hỏi này, tình hình lại một lần rơi vào sự lúng túng.
Đường Cảnh Thiên giúp cô giải vay: “Cảm giác của người lớn, cô bé đừng nên xen vào! Lục Tổng sợ trả lời câu hỏi này sẽ làm đau lòng bao nhiên nữ sinh dưới kia, một hồi dì lao công đến thấy dưới đất toàn là khăn giấy không sẽ đổ lỗi cho em đó!”
Ok, lần này Từ Khả Tâm không dám đặt câu hỏi nữa.
Nhưng cô đã nhanh trí, đẩy nhiệm vụ đặt câu hỏi cho khán giả: “Tiếp theo đây, cho mọi người một phúc lợi, là lúc khán giả đặt câu hỏi! Mọi người đều biết Lục Tổng bình thường rất ít khi lộ mặt, mọi người nhất định rất tò mò về anh ta, hãy nắm bắt cơ hội này, tôi sẽ chọn ngẫu nhiên một vài bạn trong các bạn đặt câu hỏi cho Lục Tổng của chúng ta!”
Lần này cô ấy không hỏi, chắc sẽ không bị lúng túng?
Quả nhiên, Từ Khả Tâm nói xong thì có rất nhiều cánh tay giơ lên đăng ký đặt câu hỏi.
Lấy chiếc micro trên sân khấu chạy xuống, Từ Khả Tâm chọn một trong những cánh tay tích cực nhất: "Cô gái mặc đồ màu đỏ này, bạn đặt câu hỏi đầu tiên đi!"
Từ Khả Tâm đưa micro cho cô ấy và lắng nghe bên kia: "Lục Tổng, nghe nói Kiều Hy là tình phụ của anh, điều này có thật không?”
Khi nghe câu hỏi này, Từ Khả Tâm như lập tức hóa đá.
Chết rồi, sao cô ấy lại chọn người câu hỏi câu như thế này?
Lần này phải làm sao đây!
Từ Khả Tâm nhìn Kiều Hy một cách hối tiếc và hối lỗi, nhưng cô gái không có phản ứng gì khi bị nghi ngờ, vẫn là một vẻ mặt bình tĩnh và im lặng.
Lúc này cô không khỏi khâm phục, tiểu Kiều thật sự rất chuyên nghiệp!
Bây giờ, tất cả các ánh mắt đều tập trung ở Lục Lập Tiêu, mọi người đều chờ đợi câu trả lời của anh.
Nếu Lục Lập Tiêu phủ nhận, thì e rằng Kiều Hy sẽ phải bị nhạo báng sau lưng ở trường, theo Lục Lập Tiêu lâu vậy mà không có danh phận.
Còn nếu anh ta không phủ nhận điều đó, thì Kiều Hy vẫn sẽ bị nhạo báng sau lưng rằng cô ấy làm người thứ ba, không biết xấu hổ.
Vấn đề này trả lời sao cũng bị hố, vì nố vốn là một cái bẫy!
Nghĩ đến đây, Từ Khả Tâm cảm thấy mình có lỗi với Kiều Hy hơn!
Đường Cảnh Thiên cũng biết rằng câu hỏi này không dễ trả lời, anh ta đang cố gắng giúp đỡ tránh né cho qua nó, nhưng lúc này Lục Lập Tiêu đã lên tiếng.
"Ý nghĩa của từ tình phụ là đã có vợ rồi còn giữ mối quan hệ không đứng đắng với người phụ nữ khác bên ngoài. Tôi chưa có vợ thì nói gì tới việc có tình phụ?”
Câu trả lời của Lục Lập Tiêu là sự né tránh, nhưng nó làm cho người ta không thể tìm được chỗ sai sót.
Từ Khả Tâm nhanh chóng lấy lại micro và đi đến hàng tiếp theo: "Cảm ơn vì câu hỏi của bạn, chúng tôi sẽ chọn bạn tiếp theo để đặt câu hỏi."
Từ Khả Tâm cố ý chọn một cô gái với cặp kính gọng đen, ăn mặc giản dị, trông rất thành thật để mà đặt câu hỏi.
Cô nghĩ một học sinh như vậy chắc chắn sẽ đặt ra câu hỏi về sự nghiêm túc, ai ngờ mở miệng cũng nhắm vào Kiều Hy.
"Lục Tổng, như vậy mối quan hệ của anh với Kiều Hy là gì? Nghe nói cô ấy sống trong nhà của anh, chẵn lẽ đó là sự giao dịch giữa tiền và tình dục, là nô lệ tình dục của anh?”
Vấn đề này còn sắc bén hơn, nếu không có giám khảo ở đó, Từ Khả Tâm thậm chí muốn nhét cái micro vào miệng người đặt câu hỏi.
Gì mà nô lệ tình dục, miệng mồm thực sự là hôi thối!
Tiểu Kiều, tui có lỗi với bà quá!
Lục Lập Tiêu cũng không thích câu nói của cô, ánh mắt lợi hại nhìn thẳng đến sinh viên đó: “Cô đi với bạn trai cô chẵn lẽ chỉ vì tiền và tình dục thôi ư?”
Bạn trai?
Ý nghĩa câu nói này của Lục Lập Tiêu là anh với Kiều Hy là một cặp bạn trai – gái, tìm hiểu nhau bình thường?
Khi lời nói này vừa dứt lời, khán giả trong hội trường đều rất kinh ngạc.
Ngay cả Kiều Hy, người điềm tĩnh như vậy cũng không khỏi cảm động, không ngờ anh ta dưới áp lực như vậy công khai nói cô là bạn gái anh ấy.
Bạn trai – gái so với những lời công kích ác ý khi nãy quả là một từ rất tốt.
Kiều Hy nhìn Lục Lập Tiêu một cách cảm kích.
Nhưng cô gái đặt câu hỏi trước đó vẫn không bỏ cuộc, tiếp tục hỏi: “Bạn trai – gái? Không thể nào? Lục Tổng, anh có nghe qua danh tiếng xấu của Kiều Hy chưa? Biết cô ấy có quan hệ với bao nhiêu người đàn ông chưa? Tôi từng tận mắt chứng kiến cô ấy ở cổng trường bước lên những chiếc xe hạng sang với những giao dịch tình dục giá cả rõ ràng như vậy, người đàn ông như anh, chắc sẽ không để mắt tới hạn con gái có đời tư không đứng đắn như cô ta nhỉ?