Bên trong đình viện nhỏ bên sườn núi, Vu Nghĩa mình mặc đạo bào màu xanh lam bước dọc theo hành lang gấp khúc, chậm rãi đi tới. Hơn sáu trăm năm trôi qua, Vu Nghĩa cũng đã trở nên già dặn hơn nhiều, chẳng những có thêm một bộ râu dài mà khuôn mặt còn mang theo vẻ luống tuổi như của một phàm nhân ở tuổi bốn, năm mươi, bày rõ phong thái Địa Tiên thượng phẩm. Không bao lâu, Vu Nghĩa đã tới trước một tòa lầu các nhỏ. Cửa phòng mở rộng, Tu Bồ Đề quay...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.